Tuyệt vời, bạn đã cung cấp đầy đủ thông tin cần thiết. Dưới đây là phần tóm tắt theo yêu cầu của bạn:
1. Thông tin Luận án
- Tên Luận án: TRÁCH NHIỆM HÌNH SỰ CỦA NGƯỜI DƯỚI 18 TUỔI PHẠM TỘI DƯỚI GÓC ĐỘ SO SÁNH LUẬT
- Tác giả: ĐÀO PHƯƠNG THANH
- Số trang file pdf: Không có thông tin
- Năm: 2024
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Luật Hà Nội
- Chuyên ngành học: Luật Hình sự và Tố tụng hình sự
- Từ khoá: Trách nhiệm hình sự, người dưới 18 tuổi, so sánh luật, luật hình sự, tư pháp người chưa thành niên, hình phạt, biện pháp tư pháp, án tích.
2. Nội dung chính
Luận án tập trung nghiên cứu về trách nhiệm hình sự (TNHS) của người dưới 18 tuổi phạm tội dưới góc độ so sánh luật, với mục tiêu xây dựng hệ thống lý luận cơ bản và đề xuất phương hướng hoàn thiện pháp luật hình sự Việt Nam. Luận án khẳng định TNHS của người dưới 18 tuổi là một trường hợp đặc biệt của TNHS nói chung, có những đặc điểm riêng biệt do sự phát triển chưa hoàn thiện về tâm sinh lý và kinh nghiệm sống của người dưới 18 tuổi. Luận án cũng chỉ ra rằng TNHS của người dưới 18 tuổi không nhằm trừng phạt mà chủ yếu hướng đến giáo dục, cải tạo, giúp họ trở thành công dân có ích cho xã hội. Trong đó, bản chất của TNHS của người dưới 18 tuổi phạm tội là sự lên án của nhà nước đối với người dưới 18 tuổi vì đã thực hiện hành vi phạm tội, thể hiện qua việc tước bỏ hoặc hạn chế một số quyền của người đó. Nội dung TNHS của người dưới 18 tuổi phạm tội là mối quan hệ pháp luật giữa nhà nước (bên có quyền áp đặt TNHS) và người dưới 18 tuổi phạm tội (bên có nghĩa vụ phải gánh chịu TNHS), bao gồm quyền và nghĩa vụ của hai bên. Phạm vi của TNHS đối với người dưới 18 tuổi bắt đầu từ thời điểm người đó thực hiện hành vi phạm tội và kết thúc khi người đó được xóa án tích hoặc chấp hành xong hình phạt hoặc biện pháp tư pháp.
Luận án xác định các hình thức của TNHS đối với người dưới 18 tuổi phạm tội bao gồm hình phạt, các biện pháp tư pháp và án tích. Luận án đi sâu so sánh quy định của pháp luật hình sự Việt Nam với các quốc gia Đức, Canada, Trung Quốc và Singapore về các hình thức TNHS này. Về hình phạt, Việt Nam, Đức, Singapore đều có những quy định đặc biệt về việc giảm nhẹ hình phạt đối với người dưới 18 tuổi. Tuy nhiên, hệ thống hình phạt cụ thể và cách thức áp dụng có sự khác biệt đáng kể giữa các quốc gia, ví dụ như Việt Nam và Đức chỉ áp dụng một số hình phạt chính nhất định, còn Singapore cho phép áp dụng cả hình phạt roi. Về biện pháp tư pháp, các quốc gia đều có các biện pháp mang tính giáo dục, hỗ trợ người dưới 18 tuổi phạm tội tái hòa nhập cộng đồng, nhưng cách thức tổ chức và nội dung cụ thể khác nhau. Về án tích, các quốc gia đều có những quy định đặc biệt nhằm tạo điều kiện cho người dưới 18 tuổi xóa bỏ án tích một cách dễ dàng hơn so với người trưởng thành.
Trên cơ sở so sánh luật pháp, luận án đề xuất các giải pháp hoàn thiện quy định của pháp luật hình sự Việt Nam về TNHS của người dưới 18 tuổi. Các giải pháp tập trung vào việc đa dạng hóa hình phạt, mở rộng hình phạt không tước tự do, thu hẹp phạm vi và mức độ áp dụng hình phạt tù, đa dạng hóa các biện pháp tư pháp, và hoàn thiện quy định về án tích. Luận án nhấn mạnh rằng việc hoàn thiện pháp luật hình sự về TNHS của người dưới 18 tuổi cần dựa trên các triết lý nhân đạo, ưu tiên lợi ích tốt nhất của người dưới 18 tuổi, đồng thời tham khảo kinh nghiệm của các quốc gia khác. Các giải pháp này là những đóng góp mới của luận án, hướng đến xây dựng một hệ thống tư pháp người chưa thành niên hiệu quả hơn, phù hợp với chuẩn mực quốc tế và điều kiện thực tiễn của Việt Nam.