1/ Thông tin bài báo:
- Tên bài báo: PHÂN TÍCH CHẤT LƯỢNG THỂ CHẾ THÔNG QUA CHỈ SỐ HIỆU QUẢ QUẢN TRỊ VÀ HÀNH CHÍNH CÔNG CẤP TỈNH PAPI HƯỚNG ĐẾN XÂY DỰNG THƯƠNG HIỆU TỈNH THỪA THIÊN HUẾ
- Tác giả: Nguyễn Ngọc Nam, Trương Tấn Quân, Lê Nữ Minh Phương
- Số trang: 145-157
- Năm: 2024
- Nơi xuất bản: Tạp chí Khoa học Đại học Huế: Kinh tế và Phát triển
- Từ khoá: thương hiệu địa phương, chỉ số hiệu quả quản trị và hành chính công cấp tỉnh, PAPI, chất lượng thể chế
2/ Nội dung chính:
Bài báo tập trung phân tích mối liên hệ giữa chất lượng thể chế, được đo lường thông qua chỉ số Hiệu quả Quản trị và Hành chính công cấp tỉnh (PAPI), và việc xây dựng thương hiệu địa phương, cụ thể là tỉnh Thừa Thiên Huế. Nghiên cứu sử dụng phương pháp phân tích đo lường đa hướng (MDS) để đánh giá mối quan hệ này dựa trên dữ liệu PAPI từ năm 2018 đến 2023. Kết quả cho thấy Thừa Thiên Huế có những lợi thế cạnh tranh đáng kể về chất lượng thể chế, đặc biệt trong các lĩnh vực quản trị điện tử và quản trị môi trường. Những yếu tố này, cùng với các khía cạnh khác như sự tham gia của người dân và trách nhiệm giải trình, có thể được sử dụng để định vị và xây dựng thương hiệu của tỉnh trong mắt các nhà đầu tư và du khách.
Nghiên cứu đã chỉ ra rằng, trong bối cảnh cạnh tranh giữa các địa phương, việc xây dựng thương hiệu dựa trên chất lượng thể chế là một chiến lược quan trọng. Chất lượng thể chế tốt, thể hiện qua các chỉ số PAPI, không chỉ tạo ra một môi trường kinh doanh thuận lợi mà còn nâng cao lòng tin của người dân và nhà đầu tư. Tỉnh Thừa Thiên Huế, vốn nổi tiếng với di sản văn hóa và cảnh quan thiên nhiên, có tiềm năng lớn để phát triển thương hiệu địa phương mạnh mẽ. Việc tập trung vào các yếu tố thể chế, đặc biệt là quản trị điện tử và quản trị môi trường, có thể giúp tỉnh tạo ra sự khác biệt so với các địa phương khác trong khu vực và trên cả nước. Bên cạnh đó, nghiên cứu cũng nhấn mạnh sự cần thiết của việc nâng cao trách nhiệm giải trình và tăng cường sự tham gia của người dân trong quá trình quản trị để củng cố thêm uy tín và sự tin tưởng vào chính quyền địa phương.
Kết quả nghiên cứu cung cấp bằng chứng cho thấy Thừa Thiên Huế có lợi thế cạnh tranh về chất lượng thể chế, đặc biệt là trong quản trị điện tử và quản trị môi trường. Các yếu tố này được thể hiện rõ qua kết quả khảo sát PAPI và biểu đồ nhận thức thương hiệu so sánh với các tỉnh duyên hải miền Trung. Nghiên cứu gợi ý rằng tỉnh nên tiếp tục duy trì và phát huy các thế mạnh này, đồng thời cải thiện các khía cạnh còn hạn chế như trách nhiệm giải trình và sự tham gia của người dân để hoàn thiện hơn nữa thương hiệu địa phương. Việc xây dựng thương hiệu dựa trên chất lượng thể chế không chỉ giúp Thừa Thiên Huế thu hút đầu tư và du lịch mà còn góp phần thúc đẩy sự phát triển bền vững của tỉnh. Nghiên cứu này cũng cung cấp một khuôn khổ phân tích và phương pháp luận có thể áp dụng cho các địa phương khác để đánh giá và xây dựng thương hiệu dựa trên chất lượng thể chế.