Khuyến mãi đặc biệt
  • Giảm 10% phí tải tài liệu khi like và share website
  • Tặng 1 bộ slide thuyết trình khi tải tài liệu
  • Giảm 5% dịch vụ viết thuê luận văn thạc sĩ của Luận Văn A-Z
  • Giảm 2% dịch vụ viết thuê luận án tiến sĩ của Luận Văn A-Z

What Is Plagiarism And How To Avoid It?

Giá gốc là: 50.000 VNĐ.Giá hiện tại là: 0 VNĐ.

Bài viết này trình bày về vấn đề đạo văn trong nghiên cứu khoa học và cách phòng tránh nó. Đạo văn được định nghĩa là hành vi sử dụng ý tưởng, ngôn từ hoặc các tài sản trí tuệ khác của người khác mà không ghi nhận hoặc xin phép, và trình bày chúng như là của mình. Bài viết cũng thảo luận về các hình thức đạo văn khác nhau, bao gồm đạo văn nguyên văn, đạo văn mosaic, diễn giải, tự đạo văn, đạo văn trên mạng và đạo văn hình ảnh. Ngoài ra, bài viết cung cấp các phương pháp để phát hiện đạo văn và các biện pháp để tránh đạo văn, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc trung thực trong nghiên cứu khoa học.

“`markdown

1. Thông tin Nghiên cứu khoa học

  • Tên nghiên cứu (tiếng Anh): What is plagiarism and how to avoid it?
  • Tên nghiên cứu (tiếng Việt): Đạo văn là gì và làm thế nào để tránh nó?
  • Tác giả: Ish Kumar Dhammi, Rehan Ul Haq
  • Số trang: 3 trang (file pdf)
  • Năm: 2016
  • Nơi xuất bản: Indian Journal of Orthopaedics
  • Chuyên ngành học: Chỉnh hình
  • Từ khóa: Plagiarism, đạo văn, ethics, đạo đức, publication, xuất bản, manuscript, bản thảo

2. Nội dung chính

Bài viết “Đạo văn là gì và làm thế nào để tránh nó?” của Ish Kumar Dhammi và Rehan Ul Haq, được đăng trên Indian Journal of Orthopaedics năm 2016, tập trung vào việc làm rõ khái niệm đạo văn, các hình thức đạo văn khác nhau, cách phát hiện và phòng tránh đạo văn trong nghiên cứu khoa học và xuất bản. Bài viết nhấn mạnh tầm quan trọng của tính trung thực trong khoa học và xuất bản, đồng thời cung cấp hướng dẫn cụ thể để giúp các nhà nghiên cứu tránh vi phạm đạo đức này.

Đạo văn, theo định nghĩa từ Encyclopedia Britannica, là hành vi “lấy các bài viết của người khác và trình bày chúng như của mình” (Jawad, 2013). Đây là một hành vi gian lận, vi phạm luật bản quyền và được xem là một tội nghiêm trọng trong giới học thuật. WAME (World Association of Medical Editors) định nghĩa đạo văn là “việc sử dụng ý tưởng hoặc từ ngữ (hoặc tài sản trí tuệ khác) đã được công bố hoặc chưa công bố của người khác mà không ghi công hoặc xin phép và trình bày chúng như mới và nguyên bản thay vì lấy từ một nguồn hiện có”. COPE (Committee on Publication Ethics) cũng đưa ra định nghĩa tương tự, nhấn mạnh rằng đạo văn có thể xảy ra ở bất kỳ giai đoạn nào của quá trình nghiên cứu, viết hoặc xuất bản, và áp dụng cho cả bản in và bản điện tử.

Bài viết phân loại đạo văn thành nhiều hình thức khác nhau. Đầu tiên là đạo văn nguyên văn (verbatim plagiarism), xảy ra khi ai đó sao chép trực tiếp từ một nguồn khác mà không trích dẫn. Hình thức này thường thấy trong phần giới thiệu và thảo luận của bản thảo (Jawad, 2013). Thứ hai là đạo văn khảm (mosaic plagiarism), là việc trộn lẫn các từ ngữ của mình với ý tưởng và quan điểm của người khác, sao chép và dán một cách chắp vá. Thứ ba là diễn giải (paraphrasing), là việc viết lại một đoạn văn bằng lời của mình. Tuy nhiên, việc chỉ thay đổi một vài từ trong câu gốc không làm cho nó trở thành bài viết của bạn, và cần phải trích dẫn nguồn gốc một cách thích hợp. Nếu không, nó vẫn bị coi là đạo văn. Để viết một bài tiểu luận chất lượng và tránh đạo văn, bạn có thể tham khảo kinh nghiệm viết tiểu luận ở trường đại học.

Một hình thức đạo văn khác là tự đạo văn (self-plagiarism). “Việc công bố dữ liệu của một người đã được công bố trước đó là không được chấp nhận vì nó làm sai lệch hồ sơ khoa học” (Aronson, 2007). Tự đạo văn không đóng góp vào công trình khoa học mà chỉ làm tăng số lượng bài báo được xuất bản mà không có lý do chính đáng (Merriman, 2010). Roig (2010) phân loại tự đạo văn thành bốn loại: (i) Xuất bản trùng lặp (thừa), (ii) Xuất bản tăng cường, (iii) Xuất bản phân đoạn và (iv) Tái chế văn bản. Xuất bản trùng lặp xảy ra khi tác giả gửi một bản thảo giống hệt hoặc gần giống hệt nhau cho hai tạp chí khác nhau. Xuất bản tăng cường là khi tác giả thêm dữ liệu bổ sung vào công trình đã xuất bản trước đó và thay đổi tiêu đề, mục tiêu nghiên cứu và tính toán lại kết quả. Xuất bản phân đoạn, còn gọi là “Salami-Sliced”, là khi hai hoặc nhiều bài báo được lấy từ cùng một công trình nghiên cứu/thực nghiệm. Tái chế văn bản là khi tác giả sử dụng một phần lớn văn bản đã xuất bản của mình trong bản thảo mới.

Ngoài ra, bài viết còn đề cập đến đạo văn trên mạng (cyber plagiarism), là việc sao chép hoặc tải xuống toàn bộ hoặc một phần các bài báo hoặc ý tưởng từ internet mà không ghi công thích hợp. Cuối cùng là đạo văn hình ảnh (image plagiarism), là việc sử dụng hình ảnh hoặc video mà không được phép hoặc không trích dẫn nguồn thích hợp. Thậm chí, việc chỉnh sửa hình ảnh để làm sai lệch kết quả nghiên cứu cũng được coi là một dạng đạo văn (Parrish & Noonan, 2009). Để hỗ trợ quá trình nghiên cứu khoa học và viết bài, bạn có thể tham khảo 15 prompts ChatGPT hỗ trợ viết các bài nghiên cứu khoa học.

Bài viết cũng đề cập đến cách phát hiện đạo văn, bao gồm sử dụng các phần mềm phát hiện đạo văn như www.ithenticate.com, www.turnitin.com, www.plagiarism.org (Mehic, 2013), cũng như dựa vào kinh nghiệm và sự quen thuộc với tài liệu đã xuất bản của các nhà phản biện và độc giả. Nếu bạn đang tìm kiếm tài liệu tham khảo cho luận văn của mình, bạn có thể download luận văn từ các nguồn uy tín.

Để tránh đạo văn, bài viết khuyến nghị thực hành viết một cách trung thực và có đạo đức, ghi công tất cả các nguồn gốc, trích dẫn đầy đủ, sử dụng dấu ngoặc kép khi cần thiết và xin phép nhà xuất bản/chủ sở hữu bản quyền cho các trích dẫn dài. Các sự thật khoa học và lịch sử được biết đến rộng rãi thường được coi là kiến thức phổ thông và không yêu cầu trích dẫn. Đồng thời, cần tránh tự đạo văn bằng cách xin phép nhà xuất bản/chủ sở hữu bản quyền của bài viết trước đó. Để đảm bảo bài báo cáo của bạn được trình bày chuyên nghiệp, bạn có thể xem hướng dẫn cách trình bày bài báo cáo bằng Word.

Cuối cùng, bài viết đề cập đến cách xử lý đạo văn. Đạo văn được coi là hành vi gian lận học thuật và vi phạm đạo đức. Các tổ chức chuyên môn, cơ sở giáo dục và công ty xuất bản có thể áp dụng các hình phạt, đình chỉ hoặc thậm chí trục xuất tác giả. Theo hướng dẫn của COPE, biên tập viên có nghĩa vụ hành động nếu nghi ngờ hành vi sai trái của tác giả, người phản biện hoặc biên tập viên khác. Nếu biên tập viên xác định rằng hành vi đạo văn đã xảy ra, ít nhất họ nên từ chối bản thảo nếu nó đang trong giai đoạn biên tập và rút lại nếu nó đã được xuất bản. Trong quá trình chuẩn bị cho buổi bảo vệ luận văn cao học, việc đảm bảo tínhOriginality của công trình là vô cùng quan trọng.

3. Kết luận

Bài viết kết luận rằng cần nâng cao nhận thức về đạo văn và các vấn đề đạo đức trong giới khoa học và tác giả. Tính trung thực trong công việc là yếu tố then chốt, và việc vi phạm luật bản quyền cần phải bị xử lý nghiêm khắc, gây mất uy tín cho tác giả và thậm chí mất vị trí học thuật. Bài viết nhấn mạnh rằng, phẩm chất đạo đức còn quan trọng hơn cả trí tuệ trong việc tạo nên một nhà khoa học vĩ đại, trích dẫn câu nói nổi tiếng của Albert Einstein: “Nhiều người nói rằng chính trí tuệ tạo nên một nhà khoa học vĩ đại, họ đã sai, đó là phẩm chất.”

What Is Plagiarism And How To Avoid It?
What Is Plagiarism And How To Avoid It?