1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: NỢ XẤU, RỦI RO ĐẠO ĐỨC VÀ CÁC QUY ĐỊNH ĐIỀU TIẾT TRONG HỆ THỐNG NGÂN HÀNG THƯƠNG MẠI VIỆT NAM
- Tác giả: Nguyễn Thành Nam
- Số trang: 83
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh
- Chuyên ngành học: Tài chính – Ngân hàng
- Từ khoá: Nợ xấu, Rủi ro đạo đức, Ngân hàng thương mại, Điều tiết ngân hàng, Việt Nam
2. Nội dung chính
Luận văn “Nợ xấu, Rủi ro đạo đức và các quy định điều tiết trong hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam” nghiên cứu về tác động của nợ xấu và vấn đề rủi ro đạo đức trong hoạt động cho vay của các ngân hàng thương mại Việt Nam. Luận văn tập trung vào giai đoạn bùng nổ nợ xấu từ năm 2007 đến 2014, đánh giá mối quan hệ giữa nợ xấu, tăng trưởng tín dụng và các yếu tố đặc thù của ngân hàng. Nghiên cứu đặt vấn đề nợ xấu là một trở ngại lớn cho sự phát triển của hệ thống ngân hàng Việt Nam, ảnh hưởng đến tính bền vững của hệ thống tài chính và có tác động tiêu cực đến tăng trưởng kinh tế. Luận văn nhấn mạnh sự cần thiết phải xem xét không chỉ nợ xấu mà còn cả sự can thiệp và điều tiết của chính phủ đối với các khoản nợ xấu này. Để hiểu rõ hơn về bản chất của hoạt động ngân hàng, bạn có thể tham khảo thêm về bản chất của tín dụng ngân hàng.
Mục tiêu chính của luận văn là kiểm tra mức độ các ngân hàng thương mại Việt Nam phải đối mặt với những thách thức trong quan hệ cho vay và sự tham gia của họ vào các hành vi rủi ro, từ đó làm tăng thêm các vấn đề rủi ro đạo đức. Luận văn sử dụng mô hình ngưỡng để nghiên cứu vai trò của nợ xấu trong việc báo hiệu các vấn đề rủi ro đạo đức, đồng thời áp dụng mô hình này vào các ngân hàng thương mại Việt Nam để kiểm định giả thiết “các ngân hàng gặp khó khăn có động lực để chấp nhận rủi ro vượt mức.” Luận văn tập trung trả lời các câu hỏi: liệu hành vi cho vay của các ngân hàng có liên quan đến việc nợ xấu đạt đến một ngưỡng cụ thể hay không và liệu các ngân hàng có tỷ lệ nợ xấu cao có xu hướng áp dụng một chiến lược cho vay nhiều rủi ro hơn, dẫn đến tỷ lệ nợ xấu cao hơn hay không.
Luận văn sử dụng phương pháp hồi quy ngưỡng (threshold model) với dữ liệu của 25 ngân hàng thương mại Việt Nam trong giai đoạn từ năm 2007 đến năm 2014 để xác định các vấn đề rủi ro đạo đức. Mô hình này cho phép giá trị ngưỡng được chọn nội sinh và chấp nhận hiệu ứng ngưỡng một phần. Các biến số sử dụng trong mô hình bao gồm: tỷ lệ nợ xấu (NPL), tỷ lệ tăng trưởng tín dụng (LGR), quy mô ngân hàng (Size), tỷ lệ sở hữu (ER), tỷ lệ tăng trưởng huy động (DGR) và biến giả đại diện cho khủng hoảng tài chính. Kết quả nghiên cứu cho thấy sự tồn tại của hiệu ứng ngưỡng phi tuyến, với giá trị ngưỡng ước tính là 3.25%.
Kết quả phân tích thực nghiệm ủng hộ giả thuyết về rủi ro đạo đức, cho thấy rằng sự gia tăng trong tỷ lệ nợ xấu làm tăng rủi ro cho vay cao hơn, có khả năng làm suy giảm nhiều hơn chất lượng khoản vay và từ đó ảnh hưởng tới sự ổn định hệ thống tài chính. Để hiểu rõ hơn về các yếu tố ảnh hưởng đến chất lượng cho vay, bạn có thể đọc thêm về khái niệm chất lượng cho vay của NHTM. Các ngân hàng có tỷ lệ nợ xấu cao hơn mức ngưỡng có xu hướng chấp nhận rủi ro vượt mức, dẫn đến tình hình tài chính tồi tệ hơn. Quy mô ngân hàng và tỷ lệ vốn chủ sở hữu cũng là những yếu tố có ảnh hưởng đáng kể lên tỷ lệ nợ xấu. Để hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của yếu tố vốn, bạn có thể tìm hiểu thêm về vai trò của vốn chủ sở hữu trong hoạt động ngân hàng thương mại. Luận văn đề xuất rằng các nhà điều hành Việt Nam nên xem xét tỉ lệ nợ xấu như là một chỉ dẫn hữu ích cho việc tìm kiếm vấn đề rủi ro đạo đức tiềm ẩn tại các ngân hàng, thiết kế các mục tiêu chính sách minh bạch và giám sát ngân hàng một cách nghiêm ngặt hơn. Bên cạnh việc ban hành các quy định chung cho toàn hệ thống, các cơ quan lý nên có cách tiếp cận riêng đối với từng ngân hàng, đôi khi cho phép sự phá sản khi cần thiết nhưng phải theo một trật tự nhất định để đảm bảo an toàn cho hệ thống tài chính nói riêng và nền kinh tế nói chung.