1. Thông tin Luận án
- Tên Luận án: Năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào: Nghiên cứu từ phía cung
- Tác giả: Pisa Vongsila
- Số trang file pdf: (Không có thông tin)
- Năm: 2024
- Nơi xuất bản: Đại học Đà Nẵng, Trường Đại học Kinh tế
- Chuyên ngành học: Quản trị Kinh doanh
- Từ khoá: Năng lực cạnh tranh điểm đến, Du lịch Lào, Nghiên cứu từ phía cung
2. Nội dung chính
Luận án này tập trung nghiên cứu về năng lực cạnh tranh của điểm đến du lịch, một lĩnh vực ngày càng trở nên quan trọng trong bối cảnh cạnh tranh toàn cầu. Nghiên cứu tập trung cụ thể vào trường hợp Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào, một quốc gia có tiềm năng du lịch lớn nhưng chưa được khai thác một cách tối ưu. Luận án tiếp cận vấn đề từ góc độ cung, tức là xem xét các yếu tố từ phía các tổ chức và doanh nghiệp cung cấp dịch vụ du lịch, những người được cho là có kiến thức chuyên sâu về ngành này. Mục tiêu chính của nghiên cứu là xây dựng và kiểm định một mô hình đo lường năng lực cạnh tranh phù hợp với đặc điểm riêng của Lào, cũng như đánh giá thực trạng cạnh tranh và đưa ra các hàm ý chính sách để cải thiện tình hình.
Nghiên cứu bắt đầu bằng việc tổng quan các lý thuyết nền tảng về năng lực cạnh tranh, từ lý thuyết lợi thế so sánh của Ricardo đến lý thuyết lợi thế cạnh tranh của Porter và lý thuyết các bên liên quan. Từ đó, luận án đi sâu vào khái niệm năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch, xem xét các định nghĩa khác nhau và nhấn mạnh tầm quan trọng của sự bền vững trong phát triển du lịch. Các mô hình nổi tiếng về năng lực cạnh tranh điểm đến, như mô hình của Ritchie và Crouch, Dwyer và Kim, cũng được phân tích và làm cơ sở cho việc xây dựng mô hình nghiên cứu riêng cho Lào. Luận án đã xác định được bảy yếu tố chính cấu thành năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch của Lào, bao gồm: Nguồn lực cốt lõi và các yếu tố thu hút chính; cơ sở hạ tầng và chất lượng dịch vụ du lịch; cơ sở hạ tầng chung; các yếu tố điều kiện, hỗ trợ; chính sách, quy hoạch và phát triển du lịch; quản lý điểm đến; và yếu tố cầu. Mỗi yếu tố này được mô tả chi tiết với các thuộc tính tương ứng.
Để kiểm định mô hình, luận án sử dụng phương pháp nghiên cứu hỗn hợp, kết hợp định tính và định lượng. Nghiên cứu định tính được thực hiện thông qua phỏng vấn sâu các chuyên gia trong ngành du lịch Lào để xác định và điều chỉnh các thuộc tính của các yếu tố đã được xác định. Tiếp theo, nghiên cứu định lượng được thực hiện bằng khảo sát với bảng câu hỏi thu thập thông tin từ các bên liên quan để đánh giá mức độ thực hiện và tầm quan trọng của các yếu tố đã xác định. Dữ liệu thu thập được phân tích bằng các kỹ thuật thống kê như hệ số Cronbach’s Alpha, phân tích nhân tố khám phá (EFA), phân tích nhân tố khẳng định (CFA), và phân tích tầm quan trọng – hiệu suất (IPA). Kết quả nghiên cứu cho thấy mô hình đo lường năng lực cạnh tranh du lịch của điểm đến Lào là đáng tin cậy và có giá trị.
Kết quả nghiên cứu thực nghiệm chỉ ra rằng, năng lực cạnh tranh du lịch của Lào đang được đánh giá ở mức độ vừa phải, đặc biệt khi xét đến các yếu tố cơ sở hạ tầng chung, quản lý điểm đến, và chính sách quy hoạch. Những yếu tố này có vai trò quan trọng trong sự phát triển du lịch bền vững. Nghiên cứu cũng cho thấy, Lào đang có lợi thế từ nguồn lực cốt lõi, các yếu tố thu hút tự nhiên và văn hóa, tuy nhiên, các yếu tố khác như chất lượng dịch vụ, năng lực của các công ty du lịch địa phương, và kết nối các thị trường còn hạn chế. Phân tích IPA chỉ ra những khu vực cần ưu tiên nguồn lực để nâng cao năng lực cạnh tranh của điểm đến Lào, đó là cơ sở hạ tầng chung, quản lý điểm đến, dịch vụ lữ hành, và đào tạo nguồn nhân lực. Các chính sách và hoạt động quản lý điểm đến ở Lào cần chú trọng hơn nữa đến việc tối đa hóa tác động kinh tế, thu hút du khách, và bảo tồn tài nguyên cho các thế hệ tương lai.