Bài viết “Một số giải pháp nâng cao chất lượng đội ngũ giảng viên đại học trong bối cảnh hiện nay” của tác giả Nguyễn Thị Nội trên tạp chí Giáo dục số 480 đã nêu bật tầm quan trọng của đội ngũ giảng viên trong hệ thống giáo dục đại học Việt Nam, đặc biệt trong bối cảnh tự chủ đại học và hội nhập quốc tế. Bài viết phân tích thực trạng về trình độ chuyên môn và hoạt động nghiên cứu khoa học của giảng viên, từ đó đề xuất các giải pháp cụ thể nhằm nâng cao chất lượng đội ngũ này. Tác giả đã sử dụng tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục và quan điểm của Đảng về phát triển giáo dục để làm nền tảng cho các phân tích và đề xuất của mình.
Đầu tiên, bài viết khẳng định vai trò quan trọng của giáo dục và người thầy trong sự phát triển của đất nước, dựa trên tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh và chủ trương của Đảng. Giáo dục được coi là “quốc sách hàng đầu”, là sự nghiệp của toàn dân, và đầu tư cho giáo dục là đầu tư cho tương lai. Trong bối cảnh giáo dục đại học đang đổi mới, đặc biệt là xu hướng tự chủ đại học, vai trò của giảng viên càng trở nên then chốt. Bài viết đánh giá rằng để thực hiện thành công quá trình này, không thể thiếu những giảng viên có đủ năng lực chuyên môn và tâm huyết với nghề. Tuy nhiên, thực trạng về trình độ chuyên môn và nghiên cứu khoa học của giảng viên hiện nay còn nhiều vấn đề đáng quan ngại. Bài viết cũng chỉ rõ những yêu cầu đặt ra cho giảng viên đại học không chỉ là kiến thức chuyên môn mà còn là năng lực sư phạm, nghiên cứu khoa học, hiểu biết về môi trường giáo dục đại học và khả năng hướng dẫn sinh viên tự học.
Thứ hai, bài viết đi sâu vào phân tích thực trạng đội ngũ giảng viên đại học Việt Nam. Dựa trên số liệu thống kê, bài viết chỉ ra rằng số lượng giảng viên có trình độ tiến sĩ còn thấp, trong khi số lượng giảng viên có trình độ thạc sĩ và đại học vẫn còn chiếm tỉ lệ lớn. Điều này cho thấy trình độ của một bộ phận giảng viên chưa đạt chuẩn. Bên cạnh đó, hoạt động nghiên cứu khoa học của giảng viên cũng chưa thực sự hiệu quả cả về số lượng lẫn chất lượng. Nhiều giảng viên dù có học vị cao nhưng lại ít có công trình nghiên cứu khoa học được công bố. Tác giả đã chỉ ra những nguyên nhân dẫn đến thực trạng này, bao gồm chính sách đãi ngộ chưa tốt, thiếu sự quan tâm đến phát triển nguồn giảng viên trẻ, năng lực nghiên cứu hạn chế và nhận thức chưa đầy đủ về vai trò của nghiên cứu khoa học.
Cuối cùng, bài viết đề xuất một số giải pháp nhằm cải thiện chất lượng đội ngũ giảng viên. Các giải pháp này bao gồm việc đổi mới chính sách đào tạo và tuyển dụng, chú trọng đào tạo và bồi dưỡng phương pháp giảng dạy phù hợp với chuẩn hóa quốc tế, đồng thời thu hút giảng viên giỏi từ trong và ngoài nước. Bên cạnh đó, bài viết nhấn mạnh vai trò của việc tạo động lực nghiên cứu khoa học cho giảng viên thông qua các chính sách tài chính, xây dựng môi trường tự do học thuật, khuyến khích trao đổi học thuật và minh bạch hóa hồ sơ nghiên cứu khoa học của giảng viên. Bài viết cũng đề xuất việc tăng cường hợp tác quốc tế trong nghiên cứu khoa học để giúp giảng viên nâng cao trình độ và công bố kết quả nghiên cứu trên các tạp chí quốc tế. Các giải pháp này hướng đến mục tiêu xây dựng đội ngũ giảng viên đại học vừa có trình độ chuyên môn cao, vừa có năng lực nghiên cứu khoa học tốt, đáp ứng yêu cầu đổi mới giáo dục và hội nhập quốc tế.