1/ Thông tin bài báo
- Tên bài báo: ĐÁNH GIÁ HIỆN TRẠNG CANH TÁC VÀ HIỆU QUẢ TÀI CHÍNH CỦA CANH TÁC LÚA TRONG VÀ NGOÀI ĐÊ BAO Ở HUYỆN TRI TÔN VÀ TỊNH BIÊN – TỈNH AN GIANG
- Tác giả: Trần Bá Linh, Trần Sỹ Nam, Nguyễn Thị Hồng Điệp, Lâm Văn Hậu
- Số trang: 41-51
- Năm: 2021
- Nơi xuất bản: Tạp chí Khoa học Trường Đại học Cần Thơ
- Từ khoá: Chi phí, lợi nhuận, ngoài đê bao, thâm canh lúa, trong đê bao
2/ Nội dung chính
Bài báo này tập trung vào việc đánh giá hiện trạng canh tác lúa và hiệu quả tài chính của việc canh tác lúa trong và ngoài đê bao tại hai huyện Tri Tôn và Tịnh Biên, tỉnh An Giang. Nghiên cứu so sánh mô hình canh tác lúa 3 vụ trong đê bao (không xả lũ) và mô hình canh tác lúa 2 vụ ngoài đê bao (cho phép lũ vào đồng). Kết quả cho thấy, dù việc canh tác lúa 3 vụ giúp tăng sản lượng, tổng chi phí sản xuất bình quân một vụ của mô hình này lại cao hơn đáng kể so với mô hình 2 vụ, đặc biệt là chi phí cho phân bón và thuốc bảo vệ thực vật. Nông dân canh tác lúa 3 vụ thường có xu hướng sử dụng nhiều hơn các loại phân bón hóa học, thuốc trừ sâu và thuốc bảo vệ thực vật, đồng thời, họ thường pha thuốc với liều lượng cao hơn so với khuyến cáo trên nhãn. Tần suất sử dụng thuốc bảo vệ thực vật ở mô hình lúa 3 vụ cũng cao hơn so với mô hình 2 vụ. Điều này gây ra những quan ngại về tác động tiêu cực lên môi trường và sức khỏe của người nông dân.
Thêm vào đó, bài nghiên cứu cũng phân tích các yếu tố tài chính ảnh hưởng đến hiệu quả của hai mô hình canh tác. Tổng thu nhập của hai mô hình không có sự khác biệt đáng kể, tuy nhiên, do chi phí sản xuất của mô hình lúa 3 vụ cao hơn nên lợi nhuận bình quân trên mỗi ha mỗi vụ của mô hình này thấp hơn so với mô hình lúa 2 vụ. Tại Tri Tôn, lợi nhuận bình quân của mô hình lúa 2 vụ cao hơn 3,410,822 đồng/ha/vụ và ở Tịnh Biên là 2,867,819 đồng/ha/vụ so với mô hình 3 vụ. Hiệu quả sử dụng vốn, một chỉ số quan trọng khác, cũng cho thấy mô hình canh tác lúa 2 vụ đạt hiệu quả cao hơn. Điều này chỉ ra rằng, mặc dù việc canh tác lúa 3 vụ có thể tăng sản lượng, nhưng nó lại không tối ưu về mặt tài chính so với mô hình canh tác lúa 2 vụ truyền thống do chi phí đầu tư quá cao, đặc biệt là chi phí phân bón và thuốc trừ sâu, cũng như các tác động tiêu cực lên môi trường.
Cuối cùng, bài báo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc nghiên cứu sâu hơn về các tác động môi trường và độ phì nhiêu của đất khi canh tác lúa trong vùng đê bao khép kín. Các tác giả đề xuất cần có thêm các nghiên cứu mang tính liên kết để đảm bảo sự phát triển nông nghiệp bền vững. Kết quả nghiên cứu cho thấy cần có sự cân bằng giữa mục tiêu tăng sản lượng và mục tiêu đảm bảo hiệu quả kinh tế, bảo vệ môi trường và sức khỏe của người nông dân. Bài báo cũng lưu ý về việc cần nâng cao ý thức sử dụng thuốc bảo vệ thực vật hợp lý, hạn chế việc xả thải bừa bãi các loại chất thải độc hại gây ảnh hưởng đến môi trường.