Tuyệt vời! Dưới đây là nội dung chính của bài viết, được trình bày theo yêu cầu của bạn:
1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn thạc sĩ: Pháp luật về giải quyết tranh chấp đất đai – Thực tiễn tại huyện Bắc Tân Uyên, tỉnh Bình Dương và một số kiến nghị
- Tác giả: Ngô Thị An
- Số trang file pdf: (Không xác định được từ văn bản)
- Năm: 2020
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh
- Chuyên ngành học: Luật kinh tế
- Từ khoá: Tranh chấp đất đai; giải quyết tranh chấp đất đai; TAND huyện Bắc Tân Uyên; tỉnh Bình Dương.
2. Nội dung chính
Luận văn “Pháp luật về giải quyết tranh chấp đất đai – Thực tiễn tại huyện Bắc Tân Uyên, tỉnh Bình Dương và một số kiến nghị” nghiên cứu chuyên sâu về các quy định pháp luật liên quan đến tranh chấp đất đai và thực tiễn giải quyết tại địa phương cụ thể. Luận văn làm rõ khái niệm tranh chấp đất đai, các dạng tranh chấp, đặc điểm và nguyên nhân phát sinh. Từ đó, làm rõ cơ sở pháp lý của việc giải quyết tranh chấp thông qua các phương thức hòa giải, giải quyết tại cơ quan hành chính và tại Tòa án. Luận văn cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giải quyết tranh chấp đất đai trong việc duy trì ổn định chính trị, kinh tế, xã hội và bảo vệ quyền lợi của các bên liên quan.
Phần trọng tâm của luận văn là nghiên cứu thực tiễn giải quyết tranh chấp đất đai tại huyện Bắc Tân Uyên, tỉnh Bình Dương. Luận văn trình bày rõ đặc điểm tự nhiên, kinh tế – xã hội của huyện và những nguyên nhân chủ yếu dẫn đến tranh chấp đất đai tại địa phương, đặc biệt là các vấn đề liên quan đến lịch sử cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ) không chính xác, tình trạng tranh chấp ranh giới, tranh chấp thừa kế và các giao dịch liên quan đến đất đai. Luận văn cũng đi sâu vào phân tích tình hình hòa giải tại UBND cấp xã, giải quyết tranh chấp tại UBND huyện và tại TAND huyện, nêu bật những kết quả đạt được, những hạn chế, khó khăn trong từng hình thức giải quyết.
Trên cơ sở phân tích thực tiễn, luận văn đã chỉ ra những bất cập, hạn chế của pháp luật hiện hành trong việc giải quyết tranh chấp đất đai. Đó là những hạn chế trong quy định về thành phần hòa giải, các thủ tục và thời hạn giải quyết, đặc biệt là những bất cập trong các quy định về thẩm quyền giải quyết tranh chấp tại TAND liên quan đến hợp đồng dân sự và tranh chấp thừa kế. Luận văn cũng đề cập đến những hạn chế trong công tác phối hợp giữa các cơ quan quản lý nhà nước trong quá trình giải quyết tranh chấp. Những bất cập này làm cho quá trình giải quyết tranh chấp kéo dài, không hiệu quả, gây khó khăn cho người dân và các cơ quan nhà nước có thẩm quyền.
Để khắc phục những hạn chế trên, luận văn đã đưa ra một số kiến nghị cụ thể nhằm hoàn thiện pháp luật và nâng cao hiệu quả giải quyết tranh chấp đất đai. Trong đó, tập trung vào việc bỏ quy định thành phần bắt buộc là đại diện hộ dân trong hội đồng hòa giải tại UBND cấp xã, bổ sung quy định về thẩm quyền và thủ tục xem xét lại quyết định giải quyết tranh chấp, quy định rõ về thời gian tạm đình chỉ và tiếp tục giải quyết, quy định về các trường hợp rút đơn và hậu quả của việc này, và quy định rõ về thẩm quyền giải quyết tranh chấp về giao dịch có liên quan đến quyền sử dụng đất. Luận văn cũng kiến nghị các giải pháp về nâng cao công tác phối hợp giữa các cơ quan, bồi dưỡng đội ngũ cán bộ và tăng cường công tác tuyên truyền, phổ biến pháp luật về đất đai. Những kiến nghị này có ý nghĩa quan trọng trong việc hoàn thiện hệ thống pháp luật và nâng cao hiệu quả giải quyết tranh chấp đất đai trên địa bàn huyện Bắc Tân Uyên và các địa phương khác.