1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: NGHIÊN CỨU MỐI QUAN HỆ GIỮA SỰ TẬP TRUNG QUYỀN SỞ HỮU VÀ TÍNH THANH KHOẢN CỔ PHIẾU Ở THỊ TRƯỜNG VIỆT NAM
- Tác giả: Nguyễn Ngọc Phúc
- Số trang: 87
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh
- Chuyên ngành học: Tài Chính-Ngân Hàng
- Từ khoá: Sự tập trung quyền sở hữu, Tính thanh khoản cổ phiếu, Quản trị doanh nghiệp, Thị trường chứng khoán Việt Nam.
2. Nội dung chính
Luận văn này nghiên cứu về mối quan hệ giữa sự tập trung quyền sở hữu và tính thanh khoản cổ phiếu trên thị trường chứng khoán Việt Nam, một thị trường mới nổi. Luận văn đi sâu vào phân tích liệu sự tập trung quyền sở hữu cổ phiếu tại các doanh nghiệp niêm yết có tác động đến khả năng giao dịch dễ dàng và nhanh chóng của cổ phiếu hay không. Bên cạnh đó, luận văn cũng xem xét vai trò của quản trị doanh nghiệp và giá trị doanh nghiệp trong mối quan hệ này. Dữ liệu được sử dụng là của các công ty phi tài chính niêm yết trên hai sàn giao dịch HOSE và HNX trong giai đoạn từ 2011 đến 2015. Các phương pháp nghiên cứu định lượng được áp dụng bao gồm hồi quy Pooled OLS cluster, hồi quy hai giai đoạn 2SLS để kiểm soát vấn đề nội sinh, và phân tích để khắc phục sự phi tuyến tính.
Kết quả nghiên cứu cho thấy có một mối quan hệ ngược chiều giữa sự tập trung quyền sở hữu và tính thanh khoản cổ phiếu trên thị trường chứng khoán Việt Nam. Điều này có nghĩa là khi quyền sở hữu tập trung vào một số ít cổ đông lớn, tính thanh khoản của cổ phiếu có xu hướng giảm. Luận văn giải thích rằng điều này có thể là do sự bất cân xứng thông tin giữa cổ đông lớn (những người có nhiều thông tin nội bộ) và các nhà đầu tư khác, dẫn đến tăng chi phí giao dịch và giảm sự hấp dẫn của cổ phiếu. Tuy nhiên, luận văn không tìm thấy bằng chứng về vai trò đáng kể của quản trị doanh nghiệp trong việc điều chỉnh mối quan hệ giữa sự tập trung quyền sở hữu và tính thanh khoản cổ phiếu. Điều này có thể là do chất lượng quản trị doanh nghiệp ở Việt Nam còn tương đối yếu hoặc do mức độ tập trung quyền sở hữu quá cao, làm lu mờ tác động của quản trị doanh nghiệp.
Ngoài ra, luận văn cũng khám phá mối liên hệ giữa tính thanh khoản và giá trị doanh nghiệp, đo lường bằng chỉ số Tobin’s Q. Kết quả cho thấy rằng tính thanh khoản có tác động tích cực đến giá trị doanh nghiệp, nhưng chỉ đối với những doanh nghiệp có mức độ tập trung quyền sở hữu thấp (dưới 25%). Đối với các doanh nghiệp có sự tập trung quyền sở hữu cao hơn, tính thanh khoản dường như không có tác động đáng kể đến giá trị. Điều này gợi ý rằng trong bối cảnh thị trường Việt Nam, nơi quyền lực thường tập trung trong tay một số ít cổ đông, tính thanh khoản cổ phiếu có thể ít quan trọng hơn đối với việc định giá doanh nghiệp so với các yếu tố khác. Kết quả này cũng khác biệt so với các nghiên cứu trên thị trường phát triển, nơi tính thanh khoản ảnh hưởng đến giá trị doanh nghiệp ở mọi cấp độ quyền sở hữu. Để tham khảo thêm các luận văn thạc sĩ tại Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh năm 2020, bạn có thể truy cập đường link này.