1/ Thông tin bài báo
- Tên bài báo: TÁC ĐỘNG CỦA CẤU TRÚC TÀI CHÍNH ĐẾN RỦI RO TÀI CHÍNH CỦA CÁC DOANH NGHIỆP DỊCH VỤ DU LỊCH NIÊM YẾT TẠI VIỆT NAM
- Tác giả: Đoàn Khánh Hưng, Trần Thị Thu Hiền
- Số trang: 93-104
- Năm: 2019
- Nơi xuất bản: Tạp chí Khoa học Đại học Huế: Kinh tế và Phát triển
- Từ khoá: cấu trúc tài chính, doanh nghiệp du lịch, rủi ro tài chính
2/ Nội dung chính
Bài viết nghiên cứu về tác động của cấu trúc tài chính đến rủi ro tài chính của các doanh nghiệp dịch vụ du lịch niêm yết tại Việt Nam. Dữ liệu được thu thập từ báo cáo tài chính hàng năm của 21 doanh nghiệp trong giai đoạn 2012-2017, tổng cộng 123 mẫu quan sát. Phương pháp phân tích chính là sử dụng mô hình hồi quy dữ liệu bảng (panel data), bao gồm cả mô hình tác động cố định (FEM) và mô hình tác động ngẫu nhiên (REM), để ước lượng và kiểm định các mối quan hệ. Rủi ro tài chính được đo lường thông qua hai chỉ số: vốn lưu động ròng (NWC) và hệ số khả năng thanh toán ngắn hạn (LIQ). Cấu trúc tài chính được đại diện bởi hệ số nguồn vốn lưu động thường xuyên (NVTX) và hệ số nợ (TD). Ngoài ra, bài nghiên cứu còn sử dụng thêm các biến kiểm soát như quy mô doanh nghiệp (QMDN) và cơ cấu tài sản (TSHH) để đảm bảo tính chính xác của kết quả. Nghiên cứu này nhằm làm rõ hơn vai trò của cấu trúc tài chính trong việc quản lý rủi ro tài chính tại các doanh nghiệp du lịch.
Kết quả nghiên cứu cho thấy rằng cấu trúc tài chính có ảnh hưởng đáng kể đến rủi ro tài chính của các doanh nghiệp dịch vụ du lịch. Cụ thể, hệ số nguồn vốn thường xuyên (NVTX) có tác động cùng chiều đến sự cân bằng tài chính (NWC), có nghĩa là khi doanh nghiệp tăng cường sử dụng nguồn vốn thường xuyên thì sự cân bằng tài chính cũng tăng lên, qua đó giảm rủi ro tài chính. Tuy nhiên, kết quả này lại trái ngược với một số nghiên cứu trước đây nhưng phù hợp với điều kiện kinh tế giai đoạn 2012-2017, khi mà các doanh nghiệp có xu hướng phát triển và thu hút vốn đầu tư. Ngược lại, hệ số nợ (TD) lại có tác động ngược chiều đến khả năng thanh toán ngắn hạn (LIQ), tức là khi doanh nghiệp tăng cường vay nợ thì khả năng thanh toán giảm xuống, đồng thời làm tăng rủi ro tài chính. Điều này phù hợp với các lý thuyết và nhiều nghiên cứu trước đó, cho thấy việc sử dụng đòn bẩy tài chính quá mức có thể gây ra những hệ quả tiêu cực cho doanh nghiệp. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng cơ cấu tài sản và quy mô doanh nghiệp cũng ảnh hưởng đến rủi ro tài chính.
Từ những kết quả trên, bài viết khuyến nghị các doanh nghiệp du lịch nên có các chính sách điều chỉnh cấu trúc tài chính một cách hợp lý. Cụ thể, các doanh nghiệp nên gia tăng nguồn vốn thường xuyên và giảm nợ để cải thiện cân bằng tài chính và khả năng thanh toán, từ đó giảm thiểu rủi ro tài chính. Việc sử dụng hiệu quả các nguồn vốn và tài trợ có ý nghĩa quyết định đến khả năng phát triển bền vững và tăng cường năng lực cạnh tranh của các doanh nghiệp du lịch. Ngoài ra, các doanh nghiệp cũng cần chú trọng đến việc quản lý cơ cấu tài sản và quy mô doanh nghiệp để tối ưu hóa hoạt động kinh doanh và kiểm soát rủi ro một cách hiệu quả. Kết quả nghiên cứu cung cấp những bằng chứng thực nghiệm quan trọng, có thể hỗ trợ các nhà quản lý và hoạch định chính sách trong ngành du lịch.