Tuyệt vời! Dưới đây là bản chỉnh sửa của bài blog post với các liên kết nội bộ đã được thêm vào dựa trên sự phù hợp và giá trị cho người đọc:
1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: Vốn Chủ Sở Hữu Và Rủi Ro Mất Khả Năng Thanh Toán Của Các Ngân Hàng Thương Mại Việt Nam
- Tác giả: Lưu Thị Thuận
- Số trang: 95
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh
- Chuyên ngành học: Tài chính – Ngân hàng
- Từ khoá: Vốn chủ sở hữu, Rủi ro mất khả năng thanh toán, Ngân hàng thương mại, Việt Nam
2. Nội dung chính
Luận văn “Vốn chủ sở hữu và rủi ro mất khả năng thanh toán của các ngân hàng thương mại Việt Nam” nghiên cứu về mối quan hệ giữa vốn chủ sở hữu và rủi ro mất khả năng thanh toán của các ngân hàng thương mại (NHTM) Việt Nam trong bối cảnh hội nhập và phát triển của hệ thống tài chính ngân hàng. Luận văn khẳng định tầm quan trọng của việc đảm bảo khả năng thanh toán đối với sự tồn tại và phát triển của các ngân hàng, đặc biệt sau cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới năm 2007-2008. Mục tiêu chính của luận văn là đánh giá tác động của vốn chủ sở hữu đến rủi ro mất khả năng thanh toán [https://luanvanaz.com/khai-niem-hieu-qua-hoat-dong-cua-nhtm.html], kiểm định mô hình đánh giá tác động này tại các NHTM Việt Nam và đề xuất các giải pháp giảm thiểu rủi ro mất khả năng thanh toán. Đối tượng nghiên cứu là mối quan hệ giữa vốn chủ sở hữu và rủi ro mất khả năng thanh toán của các NHTM Việt Nam, phạm vi nghiên cứu giới hạn tại 15 NHTM chiếm trên 80% thị phần ngân hàng tại Việt Nam [https://luanvanaz.com/cac-phuong-phap-chon-mau-trong-qua-trinh-lam-luan-van.html], với dữ liệu thu thập từ báo cáo tài chính năm 2010-2015.
Luận văn sử dụng phương pháp định lượng dựa trên nghiên cứu của Mohamed Aymen Ben Moussa (2015) để xây dựng mô hình thể hiện mối quan hệ giữa vốn chủ sở hữu và rủi ro mất khả năng thanh toán, với biến phụ thuộc là chỉ số Z-score đại diện cho rủi ro mất khả năng thanh toán và các biến độc lập bao gồm quy mô ngân hàng, tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản [https://luanvanaz.com/vai-tro-cua-von-chu-so-huu-trong-hoat-dong-ngan-hang-thuong-thuong-mai.html], tỷ lệ tổng dư nợ trên tổng tài sản, lợi nhuận ròng trên tổng tài sản, lợi nhuận ròng trên tổng vốn chủ sở hữu, chi phí hoạt động trên tổng tài sản, tổng tiền gửi trên tổng tài sản, vốn chủ sở hữu trên tổng dư nợ, chi phí lãi trên tổng dư nợ, tốc độ tăng trưởng GDP và tỷ lệ lạm phát. Tác giả sử dụng các phương pháp ước lượng dành cho dữ liệu bảng như tác động cố định (Fixed Effects), tác động ngẫu nhiên (Random Effects) và kiểm định Hausman để lựa chọn giữa hai phương pháp. Nếu mô hình được chọn có hiện tượng tự tương quan hoặc phương sai thay đổi, tác giả sử dụng phương pháp ước lượng bình phương tối thiểu tổng quát khả thi (Feasible General Least Square – FGLS) để khắc phục.
Kết quả nghiên cứu thực nghiệm cho thấy tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản (CAP) có mối tương quan âm với rủi ro mất khả năng thanh toán, tức là khi tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản tăng, rủi ro mất khả năng thanh toán giảm. Tỷ lệ tổng dư nợ trên tổng tài sản (TLA) có mối tương quan dương với rủi ro mất khả năng thanh toán, tức là khi tỷ lệ tổng dư nợ trên tổng tài sản tăng, rủi ro mất khả năng thanh toán tăng. Tỷ lệ tổng tiền gửi trên tổng tài sản (DEPO) có mối tương quan âm với rủi ro mất khả năng thanh toán, tức là khi tỷ lệ tổng tiền gửi trên tổng tài sản tăng, rủi ro mất khả năng thanh toán giảm. Nghiên cứu cũng tìm thấy bằng chứng về mối quan hệ phi tuyến giữa tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản và rủi ro mất khả năng thanh toán, với tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản tối ưu là 10,05%, tại mức tỷ lệ này rủi ro mất khả năng thanh toán được tối thiểu hóa.
Trên cơ sở kết quả nghiên cứu, luận văn đề xuất các giải pháp nhằm hạn chế rủi ro mất khả năng thanh toán cho các NHTM Việt Nam, bao gồm gia tăng tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản thông qua phân phối lợi nhuận hợp lý và đa dạng hóa cổ đông, kiểm soát tốc độ tăng trưởng tín dụng và nâng cao chất lượng thẩm định tín dụng, và tăng nguồn vốn huy động thông qua đa dạng hóa hình thức huy động vốn và hiện đại hóa công nghệ ngân hàng. Ngoài ra, luận văn cũng đưa ra kiến nghị đối với Ngân hàng Nhà nước Việt Nam trong việc hoàn thiện cơ chế chính sách, tăng cường kiểm tra giám sát và nâng cao chất lượng thông tin tín dụng. Luận văn thừa nhận một số hạn chế như phạm vi nghiên cứu hạn hẹp và chưa xem xét đầy đủ các loại rủi ro khác, và đề xuất các hướng nghiên cứu tiếp theo như mở rộng phạm vi nghiên cứu, xem xét thêm các loại rủi ro khác và cải thiện chất lượng số liệu.