1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: TÁC ĐỘNG CỦA BỘ BA BẤT KHẢ THI LÊN SỰ BẤT ỔN ĐỊNH TRONG THÂM HỤT NGÂN SÁCH
- Tác giả: LÊ THÔNG TIẾN
- Số trang: 82
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: TRƯỜNG ĐẠI HỌC KINH TẾ THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
- Chuyên ngành học: Tài chính – Ngân hàng
- Từ khoá: Bộ ba bất khả thi, thâm hụt ngân sách, bất ổn định, GMM, dữ liệu bảng động, chính sách tiền tệ, tỷ giá hối đoái, hội nhập tài chính, dự trữ ngoại hối.
2. Nội dung chính
Luận văn “Tác động của Bộ ba Bất khả thi lên sự bất ổn định trong thâm hụt ngân sách” của tác giả Lê Thông Tiến, thực hiện năm 2017, nghiên cứu về mối quan hệ giữa bộ ba bất khả thi (chính sách tiền tệ độc lập, tỷ giá hối đoái cố định và tự do hóa dòng vốn) và sự bất ổn định trong thâm hụt ngân sách của các quốc gia. Luận văn tập trung vào việc kiểm tra vai trò của các chỉ số chính sách trong bộ ba bất khả thi đối với sự biến động trong độ bất ổn của thâm hụt ngân sách Nhà nước, từ đó cung cấp thêm những bằng chứng mang tính thống kê về ý nghĩa của các nhân tố này lên sự bất ổn trong thâm hụt ngân sách. Đối tượng nghiên cứu là mối quan hệ giữa các yếu tố kinh tế vĩ mô, thể chế chính trị và các chỉ số chính sách trong bộ ba bất khả thi với sự bất ổn trong cân đối ngân sách nhà nước trong thời kỳ từ năm 2000 đến năm 2015, bao gồm 52 quốc gia tham gia vào mẫu quan sát.
Luận văn sử dụng phương pháp phân tích định lượng, cụ thể là mô hình dữ liệu bảng động, sử dụng phương pháp ước lượng mô hình tổng quát sai phân (difference – GMM) để ước lượng các nhân tố tác động đến sự bất ổn định trong thâm hụt ngân sách nhà nước. Mô hình nghiên cứu được xây dựng dựa trên các nghiên cứu trước đây, điều chỉnh thêm vào mối quan hệ với hai trong ba chính sách trong bộ ba bất khả thi. Các biến số được sử dụng trong mô hình bao gồm: độ bất ổn định trong thâm hụt ngân sách, các biến số kinh tế vĩ mô (tăng trưởng GDP, lạm phát, độ mở của nền kinh tế, nợ công trên GDP, chi ngân sách và thu ngân sách trên GDP), các biến số về thể chế chính trị (dân chủ, kiểm soát tham nhũng, ổn định chính trị và hiệu quả chính phủ), và các biến chính sách trong bộ ba bất khả thi (độ ổn định tỷ giá, mức ổn định tiền tệ và mức mở cửa dòng tài chính). Luận văn cũng xem xét vai trò của dự trữ ngoại hối như một biến điều tiết.
Kết quả nghiên cứu cho thấy rằng trong ngắn hạn, chính sách tiền tệ độc lập có tác động làm giảm sự bất ổn định trong thâm hụt ngân sách. Tuy nhiên, khi xem xét đến sự tương tác với dự trữ ngoại hối, ảnh hưởng của chính sách tiền tệ độc lập trở nên phức tạp hơn, phụ thuộc vào lượng dự trữ ngoại hối của từng quốc gia. Chính sách hội nhập tài chính có thể làm xấu hơn tình hình bất ổn trong thâm hụt ngân sách nếu không được quản lý tốt. Trong trung hạn, chính sách hội nhập tài chính có vai trò quan trọng trong việc giảm tải áp lực lên sự bất ổn định trong thâm hụt ngân sách, tuy nhiên, hiệu quả của chính sách này cũng phụ thuộc vào lượng dự trữ ngoại hối của quốc gia.
Từ kết quả nghiên cứu, luận văn đưa ra một số gợi ý chính sách. Các quốc gia nên tích trữ một lượng dự trữ ngoại hối đủ lớn để điều tiết các tác động can thiệp của các công cụ chính sách. Cần có sự kết hợp hài hòa giữa các chính sách trong bộ ba bất khả thi, đồng thời quan tâm đến các yếu tố kinh tế và thể chế chính trị để đảm bảo sự ổn định của thâm hụt ngân sách. Luận văn cũng chỉ ra một số hạn chế của dữ liệu và mô hình phân tích, như việc thiếu dữ liệu cập nhật, việc xác định các biến công cụ và ngoại sinh mang tính chủ quan, và việc mô hình GMM chưa phát hiện được cơ chế truyền dẫn của các chính sách và biến số kinh tế và chính trị.