1/ Thông tin bài báo
- Tên bài báo: QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ DU LỊCH TRÊN ĐỊA BÀN THỪA THIÊN HUẾ
- Tác giả: Võ Thị Thu Ngọc
- Số trang: 16 trang (5-20)
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Tạp chí Khoa học Đại học Huế: Kinh tế và Phát triển
- Từ khoá: Quản lý nhà nước về du lịch, phát triển bền vững, Thừa Thiên Huế
2/ Nội dung chính
Bài báo tập trung phân tích thực trạng quản lý nhà nước về du lịch tại Thừa Thiên Huế, một địa phương có tiềm năng du lịch lớn nhưng chưa được khai thác hiệu quả. Tác giả đã đi sâu vào các khía cạnh khác nhau của công tác quản lý nhà nước, từ việc xây dựng chiến lược, quy hoạch, quản lý các doanh nghiệp du lịch, phát triển nguồn nhân lực, bảo tồn tài nguyên, bảo vệ môi trường đến thu hút đầu tư, xúc tiến quảng bá và liên kết phát triển du lịch. Bài viết cũng chỉ ra những kết quả đạt được, bên cạnh đó còn những hạn chế và nguyên nhân tồn tại trong công tác quản lý, làm ảnh hưởng đến sự phát triển bền vững của ngành du lịch địa phương. Tác giả cũng trích dẫn các nghiên cứu trong và ngoài nước về phát triển du lịch bền vững, đồng thời đưa ra các khái niệm về du lịch bền vững theo Tổ chức Du lịch Thế giới (UNWTO) và các quan điểm khác nhau về quản lý nhà nước đối với du lịch.
Bài báo đánh giá cao những nỗ lực của Thừa Thiên Huế trong việc xây dựng các chiến lược, quy hoạch, chính sách phát triển du lịch và những kết quả đạt được trong việc quản lý doanh nghiệp, phát triển nhân lực, khai thác tài nguyên, bảo vệ môi trường và thu hút đầu tư. Tuy nhiên, bài viết cũng chỉ ra những hạn chế trong thực tế như: các chính sách, chiến lược chưa đạt hiệu quả cao; tình trạng chồng chéo, dàn trải về thẩm quyền, trách nhiệm của các cơ quan quản lý nhà nước; công tác quản lý thị trường du khách còn nhiều bất cập; cơ sở vật chất chưa đáp ứng nhu cầu du khách; thiếu các sản phẩm du lịch đa dạng, hấp dẫn; chất lượng nguồn nhân lực chưa tương xứng; môi trường bị ô nhiễm; tài nguyên du lịch bị xuống cấp; công tác xúc tiến, quảng bá chưa hiệu quả và các hoạt động liên kết chưa có chiều sâu. Các nguyên nhân chủ yếu được đề cập bao gồm: thiếu sự phối hợp, đồng bộ giữa các cơ quan, ban, ngành; sự tham gia đóng góp ý kiến của các doanh nghiệp chưa rộng rãi; thiếu cơ chế thu hút đầu tư; trình độ và năng lực của cán bộ quản lý còn hạn chế; ý thức bảo vệ môi trường chưa cao.
Để khắc phục những tồn tại và thúc đẩy ngành du lịch Thừa Thiên Huế phát triển bền vững, bài báo đề xuất một số giải pháp toàn diện, bao gồm: đổi mới nhận thức về du lịch bền vững, trong đó xác định rõ vai trò của du lịch là ngành kinh tế mũi nhọn; nâng cao hiệu lực quản lý nhà nước, xây dựng chiến lược, quy hoạch đồng bộ, khả thi; chú trọng bảo vệ, tôn tạo các điểm du lịch, cảnh quan, môi trường; xử lý kịp thời các vi phạm trong hoạt động kinh doanh du lịch; khuyến khích, khen thưởng các cá nhân, tập thể có đóng góp; tăng cường định hướng, mở rộng thị trường khách du lịch; kiện toàn bộ máy quản lý, đào tạo nâng cao chất lượng nguồn nhân lực; sử dụng hiệu quả các công cụ thuế, giá cả, chính sách ưu đãi, thu hút đầu tư, kích cầu du lịch; và tăng cường hoạt động quảng bá xúc tiến, liên kết hợp tác phát triển du lịch. Các giải pháp này hướng đến mục tiêu xây dựng một ngành du lịch bền vững, phát huy hiệu quả tiềm năng, lợi thế của Thừa Thiên Huế, góp phần vào sự phát triển kinh tế – xã hội của địa phương.