Tuyệt vời! Dưới đây là phần tóm tắt ý chính của bài viết theo yêu cầu của bạn:
- Thông tin Luận án
- Tên Luận án: QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC ĐỐI VỚI DU LỊCH BIỂN CỦA TỈNH THANH HÓA
- Tác giả: Nguyễn Ngọc Tiến
- Số trang file pdf: 155 (Tính cả phụ lục)
- Năm: 2024
- Nơi xuất bản: Hà Nội, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh
- Chuyên ngành học: Quản lý Kinh tế
- Từ khoá: Quản lý nhà nước, du lịch biển, tỉnh Thanh Hóa, phát triển du lịch, kinh tế du lịch
- Nội dung chính
Luận án “Quản lý Nhà nước đối với Du lịch Biển của Tỉnh Thanh Hóa” nghiên cứu sâu về công tác quản lý của chính quyền tỉnh Thanh Hóa đối với du lịch biển, một ngành kinh tế quan trọng của địa phương. Luận án xuất phát từ thực tiễn cho thấy du lịch biển Thanh Hóa tuy có nhiều tiềm năng, nhưng vẫn tồn tại những hạn chế và bất cập trong công tác quản lý. Luận án đặt mục tiêu xây dựng khung lý thuyết về quản lý nhà nước đối với du lịch biển, từ đó đề xuất các giải pháp để hoàn thiện công tác này tại Thanh Hóa. Luận án tiếp cận vấn đề này từ góc độ quản lý kinh tế, một góc độ chưa được nhiều nghiên cứu khai thác, đặc biệt là ở cấp tỉnh.
Luận án đi sâu vào phân tích thực trạng quản lý nhà nước đối với du lịch biển của tỉnh Thanh Hóa, chỉ ra những thành tựu đạt được cũng như những tồn tại, hạn chế. Những hạn chế này liên quan đến nhiều khía cạnh, từ việc quản lý tài nguyên môi trường du lịch, đến quản lý cơ sở hạ tầng, các hoạt động kinh doanh du lịch, và công tác xúc tiến quảng bá. Nguyên nhân của những hạn chế được phân tích kỹ lưỡng, từ đó làm cơ sở cho việc đề xuất các giải pháp mang tính thực tiễn và hiệu quả. Đồng thời, luận án cũng tổng hợp kinh nghiệm quản lý du lịch biển ở một số tỉnh thành khác tại Việt Nam như Quảng Ninh và Khánh Hòa. Những kinh nghiệm này là cơ sở để đưa ra những gợi ý chính sách phù hợp hơn với thực tiễn địa phương.
Luận án đặc biệt nhấn mạnh đến việc tiếp cận quản lý nhà nước đối với du lịch biển theo các lĩnh vực cụ thể. Các lĩnh vực này bao gồm: quản lý tài nguyên và môi trường du lịch biển; quản lý hạ tầng du lịch biển; quản lý các hoạt động kinh doanh du lịch biển; và quản lý hoạt động xúc tiến, mở rộng thị trường du lịch biển. Cách tiếp cận này cho phép luận án phân tích một cách chi tiết và toàn diện, đồng thời đề xuất các giải pháp cụ thể cho từng lĩnh vực. Luận án kết hợp các phương pháp nghiên cứu định tính và định lượng, bao gồm cả việc khảo sát thực tế các bên liên quan như du khách, doanh nghiệp du lịch, và cán bộ quản lý để có cái nhìn đa chiều và sâu sắc về vấn đề.
Kết quả nghiên cứu của luận án không chỉ góp phần bổ sung lý luận về quản lý nhà nước đối với du lịch biển ở cấp tỉnh mà còn có ý nghĩa thực tiễn đối với tỉnh Thanh Hóa và các địa phương khác có điều kiện tương đồng. Các giải pháp đề xuất trong luận án được kỳ vọng sẽ giúp chính quyền tỉnh Thanh Hóa xây dựng, ban hành các văn bản quản lý, chỉ đạo nhằm hoàn thiện QLNN đối với du lịch biển, qua đó đưa du lịch biển trở thành một ngành kinh tế mũi nhọn của tỉnh, đóng góp vào sự phát triển KT-XH một cách bền vững.