1/ Thông tin bài báo
- Tên bài báo: NHÂN TỐ TÁC ĐỘNG ĐẾN ĐÒN BẨY TÀI CHÍNH CỦA CÁC CÔNG TY DU LỊCH VIỆT NAM
- Tác giả: Nguyễn Thị Thúy Hạnh
- Số trang: 185-192
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Tạp chí Khoa học – Đại học Huế
- Từ khóa: đòn bẩy tài chính, nhân tố, du lịch, tương quan
2/ Nội dung chính
Bài nghiên cứu này tập trung vào việc xác định các nhân tố ảnh hưởng đến đòn bẩy tài chính của các công ty du lịch niêm yết trên thị trường chứng khoán Việt Nam. Sử dụng dữ liệu thứ cấp từ báo cáo tài chính hàng năm của 14 công ty du lịch trên hai sàn HOSE và HNX từ năm 2009 đến 2015, nghiên cứu áp dụng mô hình hồi quy dữ liệu bảng với tác động cố định để phân tích mối quan hệ giữa đòn bẩy tài chính và các yếu tố như quy mô công ty, lợi nhuận và tài sản cố định. Đòn bẩy tài chính ở đây được xác định bằng tỷ lệ nợ trên tổng tài sản. Kết quả nghiên cứu cho thấy quy mô công ty và tài sản cố định có mối tương quan thuận chiều với đòn bẩy tài chính, nghĩa là các công ty có quy mô lớn hơn và tỷ lệ tài sản cố định cao hơn thường sử dụng đòn bẩy tài chính nhiều hơn. Ngược lại, lợi nhuận của công ty lại có mối tương quan nghịch chiều với đòn bẩy tài chính, tức là các công ty có lợi nhuận cao thường ít sử dụng nợ.
Nghiên cứu cũng xem xét sự ảnh hưởng của từng nhân tố đến đòn bẩy tài chính. Kết quả cho thấy lợi nhuận là yếu tố có tác động lớn nhất và ngược chiều đến đòn bẩy tài chính, điều này phù hợp với các nghiên cứu trước đó cho rằng các doanh nghiệp có lợi nhuận cao thường có xu hướng sử dụng vốn chủ sở hữu hơn là vốn vay. Quy mô công ty có tác động thuận chiều đến đòn bẩy tài chính, phản ánh khả năng tiếp cận vốn vay của các doanh nghiệp lớn do tính minh bạch và uy tín cao hơn. Tương tự, tài sản cố định có tác động tích cực đến đòn bẩy tài chính, do tài sản cố định thường được sử dụng làm tài sản đảm bảo cho các khoản vay. Tuy nhiên, mức độ ảnh hưởng của tài sản cố định đến đòn bẩy tài chính không lớn bằng hai yếu tố còn lại, có thể do tỷ trọng tài sản cố định trong tổng tài sản của các công ty du lịch là không quá cao.
Mô hình hồi quy được sử dụng trong nghiên cứu cho thấy độ phù hợp cao với hệ số R2 là 0.867, có nghĩa là 86.7% sự thay đổi của đòn bẩy tài chính có thể được giải thích bởi các biến độc lập. Nghiên cứu cũng thực hiện các kiểm định khác như Breusch-Pagan và White để đánh giá sự phù hợp của mô hình và phát hiện các hiện tượng phương sai sai số thay đổi và tự tương quan. Tuy có một số hạn chế về phạm vi nghiên cứu, chỉ tập trung vào các công ty du lịch, nghiên cứu này vẫn cung cấp những hiểu biết sâu sắc về các nhân tố ảnh hưởng đến đòn bẩy tài chính trong ngành du lịch Việt Nam, và những đóng góp này có thể hữu ích cho các nhà quản lý tài chính, nhà đầu tư trong việc đưa ra quyết định liên quan đến cấu trúc vốn. Nghiên cứu cũng gợi ý các hướng nghiên cứu tiếp theo để mở rộng phạm vi và khám phá thêm các yếu tố khác có thể tác động đến đòn bẩy tài chính của doanh nghiệp.