1. Thông tin bài báo
- Tên bài báo: HỢP TÁC GIỮA CÁC BÊN LIÊN QUAN TRONG DU LỊCH ĐỂ PHÁT TRIỂN BỀN VỮNG: NGHIÊN CỨU THỰC NGHIỆM TẠI ĐIỂM ĐẾN ĐÀ NẴNG
- Tác giả: Nguyễn Thị Bích Thủy
- Số trang: 45-59
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Tạp chí Khoa học Đại học Huế: Kinh tế và Phát triển
- Từ khóa: Bên liên quan, du lịch, Đà Nẵng, hợp tác, phát triển bền vững, phân tích mạng lưới
2. Nội dung chính
Bài báo “Hợp tác giữa các bên liên quan trong du lịch để phát triển bền vững: Nghiên cứu thực nghiệm tại điểm đến Đà Nẵng” tập trung nghiên cứu về mức độ hợp tác giữa các bên liên quan trong ngành du lịch tại Đà Nẵng, một điểm đến du lịch đang phát triển. Tác giả sử dụng phương pháp phân tích mạng lưới để đánh giá cấu trúc và các đặc tính của mạng lưới hợp tác này, từ đó đưa ra những hàm ý quản trị nhằm thúc đẩy sự phát triển bền vững của du lịch địa phương. Bài viết nhấn mạnh rằng, một điểm đến du lịch được tạo thành từ nhiều bên liên quan khác nhau, và sự liên kết, hợp tác giữa các bên là yếu tố then chốt để tạo ra trải nghiệm tốt cho khách du lịch và phát triển bền vững. Việc ứng dụng phân tích mạng lưới giúp hiểu rõ hơn về cấu trúc liên kết, vai trò của từng tác nhân trong mạng lưới và xác định các điểm yếu để có thể đưa ra những giải pháp thích hợp.
Nghiên cứu này sử dụng dữ liệu thu thập từ 151 tổ chức thuộc 10 lĩnh vực chính của ngành du lịch tại Đà Nẵng, bao gồm lưu trú, ăn uống, vận chuyển, lữ hành, hàng lưu niệm, khu vui chơi giải trí, tổ chức sự kiện, hiệp hội du lịch, đào tạo và nghiên cứu, và cơ quan quản lý du lịch. Tác giả đã sử dụng phần mềm UCINET 6.0 để phân tích dữ liệu, tính toán các chỉ số về mật độ, khoảng cách trung bình và tính trung tâm của mạng lưới. Kết quả nghiên cứu cho thấy rằng, mạng lưới hợp tác du lịch ở Đà Nẵng có mức độ liên kết trung bình, nhiều đối tượng vẫn nằm ngoài rìa mạng lưới với các liên kết yếu kém. Các lĩnh vực như lưu trú, ăn uống, lữ hành và vận chuyển được xác định là các tác nhân trung tâm trong mạng lưới, với mức độ kết nối cao hơn so với các lĩnh vực khác. Tuy nhiên, các lĩnh vực như tổ chức sự kiện, đào tạo và nghiên cứu lại có mức độ liên kết thấp hơn và nằm ở rìa của mạng lưới.
Dựa trên kết quả nghiên cứu, tác giả đưa ra một số hàm ý quản trị quan trọng. Đầu tiên, cần tăng cường trách nhiệm và sự hợp tác giữa các bên liên quan trong ngành du lịch, bao gồm cả khu vực tư nhân, nhà nước và cộng đồng. Cần tạo ra cơ chế đối thoại trực tiếp để các bên có thể cùng nhau xây dựng tầm nhìn chung, cùng nhau ra quyết định và xây dựng kế hoạch phát triển. Chính quyền quản lý du lịch cần đóng vai trò là người tạo niềm tin, đảm bảo sự tham gia của tất cả các bên trong quá trình hoạch định chính sách và quản lý điểm đến. Các tác nhân trung tâm trong mạng lưới cần được sử dụng làm cầu nối để liên kết các đối tượng phân tán, yếu kém hơn, tạo thành dòng chảy thông tin và nguồn lực hiệu quả hơn. Đồng thời, cần đẩy mạnh sự hợp tác giữa khu vực nhà nước và tư nhân, trong đó nhà nước đóng vai trò chủ đạo và tư nhân là đối tác quan trọng. Nghiên cứu cũng đưa ra những hạn chế và gợi ý cho các nghiên cứu tiếp theo, như mở rộng quy mô mẫu, nghiên cứu cấu trúc mạng lưới ở nhiều điểm đến khác nhau và thúc đẩy nghiên cứu liên kết hợp tác giữa các vùng du lịch trọng điểm.