1. Thông tin Nghiên cứu khoa học
- Tên nghiên cứu tiếng Anh: Impact of Digital Finance on Regional Carbon Emissions: An Empirical Study of Sustainable Development in China.
- Tên nghiên cứu tiếng Việt: Tác động của Tài chính Số đến Phát thải Carbon Khu vực: Một Nghiên cứu Thực nghiệm về Phát triển Bền vững ở Trung Quốc.
- Tác giả: Qiutong Xue, Sixian Feng, Kairan Chen và Muchen Li.
- Số trang: 26
- Năm: 2022
- Nơi xuất bản: Sustainability
- Chuyên ngành học: Kinh doanh, Tài chính, Môi trường
- Từ khoá: tài chính số, phát thải carbon, kinh tế ít carbon, tính bền vững
2. Nội dung chính
Nghiên cứu này tập trung vào việc phân tích tác động của tài chính số (digital finance) đối với phát thải carbon khu vực tại Trung Quốc, một quốc gia đang trải qua quá trình công nghiệp hóa mạnh mẽ và đối mặt với thách thức lớn về môi trường. Mục tiêu chính là làm rõ mối quan hệ giữa tài chính số và phát thải carbon, đồng thời xem xét các yếu tố như tính phi tuyến tính, tính dị thể khu vực và hiệu ứng lan tỏa không gian. Dữ liệu bảng từ 278 thành phố của Trung Quốc trong giai đoạn 2011-2019 đã được sử dụng để thực hiện phân tích thực nghiệm.
Nghiên cứu bắt đầu bằng việc nêu bật tầm quan trọng của việc giảm phát thải carbon để đảm bảo an ninh năng lượng và thúc đẩy phát triển bền vững, đặc biệt trong bối cảnh Trung Quốc đã cam kết đạt đỉnh phát thải carbon vào năm 2030 và trung hòa carbon vào năm 2060. Các nghiên cứu trước đây thường đồng ý rằng phát triển một nền kinh tế carbon thấp ở Trung Quốc dựa trên cách tiếp cận hướng đến sự chuyển đổi giữa các ngành công nghiệp, đặc biệt là thông qua con đường chuyển đổi tài chính [1, 2]. Tài chính số, với các ưu điểm về chi phí thấp, sự tiện lợi và khả năng vượt qua các hạn chế không gian và thời gian truyền thống, đã trở thành một mô hình mới có khả năng ảnh hưởng đến hoạt động kinh tế và môi trường [4].
Một số nghiên cứu cho rằng sự phát triển của tài chính giúp giảm chi phí giao dịch và thúc đẩy đầu tư, từ đó cải thiện môi trường sinh thái [7]. Tuy nhiên, cũng có những nghiên cứu chỉ ra rằng mối quan hệ giữa phát triển tài chính và phát thải carbon phức tạp hơn, ví dụ như một hình chữ U ngược giữa phát triển tài chính và ô nhiễm môi trường [8]. Để làm rõ hơn về cách phát triển tài chính ảnh hưởng đến môi trường, nhiều nghiên cứu đã tích hợp phát triển tài chính vào phân tích mối quan hệ giữa tài chính và môi trường. Nghiên cứu của Bai và cộng sự đã xem xét cơ chế mà phát triển tài chính ảnh hưởng đến thay đổi môi trường [9]. Một số nghiên cứu thực nghiệm cho thấy sự phát triển của tài chính bao trùm (inclusive finance) làm giảm phát thải carbon, mặc dù ngưỡng của nó có thể thay đổi tùy thuộc vào mức độ phát triển tài chính [10].
Để kiểm tra mối quan hệ giữa tài chính số và phát thải carbon khu vực, nghiên cứu này sử dụng mô hình tác động cố định hai chiều, phương pháp biến công cụ (IV), hiệu ứng lan tỏa không gian và mô hình sai phân theo sai phân (DID). Các câu hỏi nghiên cứu chính bao gồm: tác động của tài chính số đến phát thải carbon khu vực là gì? Mối quan hệ giữa phạm vi phủ sóng, mức độ sử dụng và mức độ số hóa của tài chính số và phát thải carbon khu vực là gì? Khi tiến hành phân tích tính dị thể, các mức độ thị trường hóa, mức độ phát triển tài chính và số hóa khác nhau ảnh hưởng đến kết quả như thế nào?
Nghiên cứu cũng đề cập đến cơ chế tác động kép của tài chính số đến phát thải carbon khu vực, bao gồm cơ chế gián tiếp (thúc đẩy đổi mới công nghệ và nâng cấp công nghiệp) và cơ chế trực tiếp (xây dựng kênh giao dịch carbon trên các nền tảng di động). Tài chính số kết hợp tài chính truyền thống với khoa học và công nghệ thông tin hiện đại, giảm thiểu việc đi lại và sử dụng giấy tờ, đồng thời thúc đẩy sự phát triển của các dịch vụ tài chính xanh như tín dụng xanh, chứng khoán xanh và đầu tư xanh [12].
So với các nghiên cứu sâu rộng về tác động của phát triển tài chính truyền thống đến phát thải carbon, các nghiên cứu về tác động của tài chính số đến phát thải carbon còn hạn chế, đặc biệt là từ quan điểm của nền kinh tế carbon thấp. Zhou và cộng sự đã chỉ ra rằng việc đạt được giảm phát thải carbon đòi hỏi sự hỗ trợ về chính sách, kỹ thuật và tài chính [13]. Ngoài ra, việc giảm phát thải carbon khu vực, đặc biệt là phát thải carbon của ngành dịch vụ, sẽ cho phép tài chính số cải thiện năng suất các yếu tố tổng hợp [14]. Một số nghiên cứu đã đưa số hóa vào mô hình tăng trưởng Solow như một tiến bộ kỹ thuật và tìm thấy mối quan hệ hình chữ U ngược giữa phát thải carbon khu vực và số hóa, phù hợp với giả thuyết EKC [15].
Nghiên cứu này có những đóng góp về mặt lý thuyết và thực nghiệm. Về mặt lý thuyết, nó thảo luận về kinh tế carbon thấp, kinh tế môi trường và hệ sinh thái, làm phong phú thêm các nghiên cứu về tài chính số và phát thải carbon. Về mặt thực nghiệm, nó kiểm tra mối liên kết nội tại giữa tài chính số và phát thải carbon, đồng thời thảo luận về mối quan hệ phi tuyến tính, tính dị thể khu vực và hiệu ứng lan tỏa không gian. Ngoài ra, nó sử dụng mô hình DID để đánh giá tác động của tài chính số đến phát thải carbon.
Nghiên cứu sử dụng mô hình hồi quy cơ bản, mô hình ngưỡng bảng, và mô hình không gian để phân tích dữ liệu. Các biến được sử dụng bao gồm: phát thải carbon khu vực (biến phụ thuộc), chỉ số tài chính toàn diện kỹ thuật số của Trung Quốc (DFII) (biến độc lập), và các biến kiểm soát như GDP bình quân đầu người, tỷ lệ việc làm, mức độ đô thị hóa, vốn nhân lực và sự can thiệp của chính phủ.
Các kết quả thực nghiệm cho thấy rằng tài chính số có thể giảm thiểu phát thải carbon khu vực. Thử nghiệm dưới chiều sâu cho thấy có một mối quan hệ hình chữ U giữa tài chính số và lượng khí thải carbon. Phân tích không gian cho thấy mối quan hệ giữa tài chính số và lượng khí thải carbon ở các khu vực lân cận đều mang tính tiêu cực, điều này có nghĩa là sự phát triển của tài chính số ở các khu vực lân cận có tác dụng kìm hãm lượng khí thải carbon.
3. Kết luận
Nghiên cứu này đã cung cấp bằng chứng thực nghiệm cho thấy tài chính số có thể giảm thiểu phát thải carbon khu vực ở Trung Quốc. Tuy nhiên, tác động này không phải là tuyến tính và có thể khác nhau tùy thuộc vào mức độ phát triển kỹ thuật số và các điều kiện kinh tế khu vực. Các kết quả cũng cho thấy tài chính số có hiệu ứng lan tỏa không gian, có nghĩa là sự phát triển của tài chính số ở một khu vực có thể giúp giảm phát thải carbon ở các khu vực lân cận. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thúc đẩy phát triển tài chính số rộng khắp và phối hợp các chính sách giảm phát thải carbon giữa các khu vực. Nghiên cứu này cung cấp một cơ sở lý thuyết và thực nghiệm vững chắc cho việc thúc đẩy tài chính số như một công cụ để đạt được các mục tiêu giảm phát thải carbon và phát triển bền vững ở Trung Quốc. khái niệm về phát triển, khái niệm về phát triển du lịch bền vững. Để hiểu rõ hơn về tài chính số, bạn có thể tham khảo thêm về tiền điện tử ngân hàng.