1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: Determinants of non-performing loans: Evidence from Southeast Asian countries
- Tác giả: NGUYEN THI HONG VINH, NGUYEN MINH SANG
- Số trang file pdf: Không có thông tin
- Năm: Không có thông tin chính xác (dựa vào ICUEH2017 có thể là 2017)
- Nơi xuất bản: Banking University of Hochiminh City
- Chuyên ngành học: Không có thông tin
- Từ khoá: non-performing loans; macroeconomic determinants; bank-specific determinants; GMM estimation.
2. Nội dung chính
Luận văn này nghiên cứu các yếu tố quyết định nợ xấu (NPL) của các ngân hàng thương mại ở khu vực Đông Nam Á trong giai đoạn 2010-2015. Nghiên cứu sử dụng phương pháp GMM (Generalized Method of Moments) cho dữ liệu bảng động để phân tích tác động của các yếu tố đặc thù của ngân hàng và các yếu tố kinh tế vĩ mô đến nợ xấu. Kết quả cho thấy cả hai nhóm yếu tố này đều có vai trò quan trọng trong việc gia tăng nợ xấu của các ngân hàng trong khu vực. Cụ thể, nợ xấu gia tăng liên quan đến lợi nhuận thấp, tăng trưởng tín dụng chậm, tỷ lệ cho vay trên tiền gửi thấp, vốn chủ sở hữu cao và quy mô ngân hàng lớn.
Các yếu tố kinh tế vĩ mô cũng có tác động đáng kể đến chất lượng tín dụng, phù hợp với kỳ vọng. Biến số tài khóa có tác động tiêu cực đến nợ xấu và được tìm thấy là có ý nghĩa thống kê. Những phát hiện này có thể hữu ích cho các nhà hoạch định chính sách trong việc thiết kế các chính sách vĩ mô thận trọng và tài khóa. Nghiên cứu đóng góp vào các phân tích thực nghiệm hiện có bằng cách tập trung vào khu vực Đông Nam Á, kết hợp cả yếu tố đặc thù ngân hàng và kinh tế vĩ mô, đồng thời sử dụng kỹ thuật phân tích dữ liệu bảng động để kiểm tra tính bền vững của nợ xấu.
Nghiên cứu sử dụng dữ liệu từ 204 ngân hàng thương mại tại 8 quốc gia Đông Nam Á (Singapore, Malaysia, Indonesia, Philippines, Thái Lan, Việt Nam, Campuchia và Lào) từ năm 2010 đến 2015. Dữ liệu cấp ngân hàng được lấy từ BankScope, trong khi dữ liệu kinh tế vĩ mô được lấy từ IMF – IFS. Các biến số được sử dụng trong nghiên cứu bao gồm tỷ lệ nợ xấu trên tổng dư nợ, tỷ suất lợi nhuận trên vốn chủ sở hữu (ROE), tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản (ETA), tỷ lệ cho vay trên tiền gửi (LTD), tăng trưởng cho vay (LGR), quy mô ngân hàng (LNTA), tăng trưởng GDP, lạm phát, cân đối ngân sách chính phủ và thuế thu nhập.
Kết quả ước lượng từ mô hình GMM khẳng định rằng cả yếu tố đặc thù ngân hàng và kinh tế vĩ mô đều đóng vai trò quan trọng trong việc ảnh hưởng đến nợ xấu của các ngân hàng Đông Nam Á. Hiệu ứng bền vững của nợ xấu được thể hiện rõ qua hệ số đáng kể của biến nợ xấu trễ, cho thấy một cú sốc đối với nợ xấu có khả năng kéo dài ảnh hưởng đến hệ thống ngân hàng trong khu vực. Các phát hiện này nhấn mạnh sự cần thiết của việc kiểm soát rủi ro tín dụng, giám sát chặt chẽ hoạt động của ngân hàng và thực hiện các chính sách tài khóa hợp lý để giảm thiểu nợ xấu và duy trì sự ổn định tài chính.