1/ Thông tin bài báo
Tên bài báo: ASSESSING STATUS OF BUILDING COLLECTIVE MARKS FOR CRAFT VILLAGE PRODUCTS IN THUA THIEN HUE PROVINCE
Tác giả: Le Van Phuc, Nguyen Hoang Ngoc Linh
Số trang: 169-183
Năm: 2019
Nơi xuất bản: Hue University Journal of Science
Từ khoá: collective mark, craft village product, Thua Thien Hue
2/ Nội dung chính
Bài báo tập trung vào việc đánh giá thực trạng xây dựng nhãn hiệu tập thể cho các sản phẩm làng nghề tại tỉnh Thừa Thiên Huế, một địa phương có tiềm năng phát triển lớn về các sản phẩm thủ công truyền thống. Trong bối cảnh hội nhập kinh tế sâu rộng, việc sử dụng các công cụ sở hữu trí tuệ, đặc biệt là nhãn hiệu tập thể, trở nên vô cùng quan trọng để các làng nghề có thể khẳng định được giá trị thương hiệu, nâng cao sức cạnh tranh và mở rộng thị trường xuất khẩu. Nghiên cứu này đã tiến hành phân tích dữ liệu thứ cấp, kết hợp với thống kê mô tả dữ liệu sơ cấp thu được từ phỏng vấn chuyên sâu với 5 chuyên gia và khảo sát 28 chủ sở hữu nhãn hiệu tập thể trên địa bàn tỉnh. Kết quả nghiên cứu đã làm rõ hai khía cạnh chính: (i) tình hình đăng ký nhãn hiệu tập thể và (ii) các hoạt động hỗ trợ của cơ quan quản lý tỉnh Thừa Thiên Huế trong việc xây dựng và quản lý nhãn hiệu tập thể cho các sản phẩm làng nghề. Từ đó, bài báo chỉ ra những vấn đề nổi bật và đề xuất các giải pháp nhằm thúc đẩy việc xây dựng và phát triển nhãn hiệu tập thể cho các sản phẩm làng nghề tại địa phương.
Nghiên cứu cho thấy rằng, mặc dù Thừa Thiên Huế có nhiều làng nghề truyền thống, nhưng số lượng sản phẩm được bảo hộ nhãn hiệu tập thể còn hạn chế. Các nhãn hiệu tập thể đã được đăng ký chủ yếu thuộc về các sản phẩm đặc trưng như mắm Làng Dừa, tôm chua Huế, mè xửng Huế, dầu tràm Lộc Thủy, bún tươi Vân Cù, hay các sản phẩm thủ công như nón lá Mỹ Lam, mây tre đan Bao La. Tuy nhiên, nhiều sản phẩm khác vẫn chưa được bảo hộ, dẫn đến khó khăn trong việc quảng bá, phát triển thị trường và nâng cao khả năng cạnh tranh. Bên cạnh đó, việc quản lý và sử dụng nhãn hiệu tập thể sau khi được đăng ký cũng còn nhiều bất cập, như việc các thành viên không tuân thủ quy chế sử dụng nhãn hiệu, khó kiểm soát chất lượng sản phẩm, và thiếu sự hỗ trợ từ các cơ quan quản lý. Các nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này bao gồm: sản phẩm chưa có uy tín trên thị trường, thiếu sự khác biệt so với các sản phẩm khác, chi phí và thời gian đăng ký tốn kém, thủ tục phức tạp, thiếu sự tư vấn từ các tổ chức dịch vụ sở hữu trí tuệ, và thiếu sự hỗ trợ từ các cơ quan quản lý nhà nước.
Để khắc phục những hạn chế trên, bài báo đã đề xuất một số giải pháp quan trọng. Thứ nhất, cần xác định rõ đối tượng đăng ký và quản lý nhãn hiệu tập thể phải là tổ chức có uy tín, am hiểu về sản xuất, kinh doanh sản phẩm làng nghề, cũng như có kiến thức về sở hữu trí tuệ. Thứ hai, cần xây dựng hệ thống văn bản quy phạm làm cơ sở cho việc quản lý nhãn hiệu tập thể, bao gồm quy chế quản lý nhãn hiệu tập thể, quy trình kỹ thuật, quy định về sử dụng tem nhãn, bao bì, kế hoạch kiểm soát của tổ chức tập thể, và các quy định nội bộ. Thứ ba, cần xây dựng các hệ thống và phương tiện để quảng bá và khai thác giá trị của nhãn hiệu tập thể, như thiết kế và phát hành tài liệu giới thiệu sản phẩm, xây dựng website, và thực hiện các chương trình xúc tiến thương mại. Thứ tư, cần tăng cường công tác tuyên truyền, phổ biến kiến thức về sở hữu trí tuệ để nâng cao nhận thức của các thành viên về việc sử dụng, quản lý và khai thác nhãn hiệu tập thể. Cuối cùng, các cơ quan quản lý nhà nước cần hỗ trợ phát triển các dịch vụ tư vấn sở hữu trí tuệ để hỗ trợ các doanh nghiệp và làng nghề trong việc xây dựng và phát triển thương hiệu.