1/ Thông tin bài báo
- Tên bài báo: GIÁ TRỊ KINH TẾ CỦA HỆ SINH THÁI VƯỜN QUỐC GIA U MINH HẠ ĐỐI VỚI NGƯỜI DÂN HUYỆN TRẦN VĂN THỜI, TỈNH CÀ MAU
- Tác giả: Huỳnh Việt Khải
- Số trang: 223-231
- Năm: 2021
- Nơi xuất bản: Tạp chí Khoa học Trường Đại học Cần Thơ
- Từ khóa: Đa dạng sinh học, mô hình lựa chọn (CM), mức sẵn lòng chi trả (WTP), Vườn Quốc gia U Minh Hạ
2/ Nội dung chính
Bài báo nghiên cứu về giá trị kinh tế của hệ sinh thái Vườn Quốc gia U Minh Hạ thông qua việc ước tính mức độ sẵn lòng đóng góp của người dân huyện Trần Văn Thời, tỉnh Cà Mau cho các dự án bảo tồn rừng, sử dụng phương pháp mô hình lựa chọn (Choice Modeling – CM). Kết quả nghiên cứu cho thấy người dân sẵn sàng chi trả thêm cho những lợi ích mà Vườn Quốc gia U Minh Hạ mang lại, bao gồm việc tăng cường sản phẩm rừng, giảm thiểu mất đất rừng và phát triển du lịch sinh thái. Cụ thể, người dân sẵn sàng đóng góp trung bình 0.5kg gạo mỗi tháng để tăng thêm 10 năm cung cấp sản phẩm rừng, khoảng 0.9kg gạo mỗi tháng nếu dự án giảm được 50% tình trạng mất đất rừng và khoảng 1kg gạo mỗi tháng để tăng thêm 15% dịch vụ du lịch sinh thái. Nghiên cứu này cung cấp thông tin quan trọng để đánh giá thực trạng và khả năng chi trả của người dân trong việc phát triển hệ sinh thái Vườn Quốc gia U Minh Hạ, từ đó giúp các nhà hoạch định chính sách có những quyết định phù hợp trong việc bảo tồn đa dạng sinh học.
Nghiên cứu sử dụng phương pháp mô hình lựa chọn (CM), một công cụ định lượng dựa trên lý thuyết đặc điểm của giá trị và lý thuyết độ thỏa dụng ngẫu nhiên để đánh giá các yếu tố ảnh hưởng đến sự lựa chọn của người dân. Các thuộc tính được đưa vào mô hình bao gồm: số năm cải thiện cung cấp sản phẩm rừng, phần trăm giảm mất đất rừng, phần trăm cải thiện nguồn nước, phần trăm tăng lượng khách du lịch và số kg gạo đóng góp hàng tháng. Dữ liệu được thu thập thông qua phỏng vấn 125 người dân tại huyện Trần Văn Thời, những người sống gần rừng và hưởng lợi trực tiếp từ nó. Kết quả phân tích sử dụng mô hình Logit đa thức cho thấy các thuộc tính như sản phẩm rừng, giảm mất đất rừng và du lịch sinh thái có ảnh hưởng đáng kể đến quyết định đóng góp của người dân cho dự án bảo tồn. Tuy nhiên, biến số “số kg gạo đóng góp” có tác động tiêu cực, nghĩa là mức đóng góp càng cao thì người dân càng ít muốn tham gia.
Từ những kết quả phân tích, nghiên cứu đã chỉ ra rằng, để phát triển chương trình bảo tồn rừng trong tương lai, cần có những giải pháp cụ thể và rõ ràng, người dân sẽ nhận thấy lợi ích cao nhất từ việc bảo tồn rừng là bảo vệ môi trường sống của chính họ. Ngoài ra, cần đẩy mạnh công tác tuyên truyền, giáo dục để nâng cao nhận thức của người dân về tầm quan trọng của rừng và lợi ích của việc bảo vệ rừng, đồng thời minh bạch hóa các hoạt động, cũng như công khai tài chính của quỹ bảo tồn. Nghiên cứu cũng đề xuất chú trọng vào việc giảm mất đất rừng và phát triển du lịch sinh thái, coi đây là những yếu tố quan trọng để ổn định sinh kế và thu hút sự tham gia của người dân địa phương vào các dự án bảo tồn.