Khuyến mãi đặc biệt
  • Giảm 10% phí tải tài liệu khi like và share website
  • Tặng 1 bộ slide thuyết trình khi tải tài liệu
  • Giảm 5% dịch vụ viết thuê luận văn thạc sĩ của Luận Văn A-Z
  • Giảm 2% dịch vụ viết thuê luận án tiến sĩ của Luận Văn A-Z

Can Digital Finance Reduce Carbon Emission Intensity? A Perspective Based On Factor Allocation Distortions: Evidence From Chinese Cities

Giá gốc là: 50.000 VNĐ.Giá hiện tại là: 0 VNĐ.

Nghiên cứu này khám phá vai trò của tài chính số trong việc giảm phát thải carbon toàn cầu, sử dụng dữ liệu của 280 thành phố ở Trung Quốc từ năm 2011 đến 2019. Kết quả cho thấy tài chính số có thể giảm cường độ phát thải carbon và thúc đẩy phân bổ nguồn lực hợp lý, giảm bớt sự méo mó của các yếu tố thông qua khuyến khích các công ty sử dụng hợp lý nguồn lực của họ. Sự khác biệt về vị trí địa lý, sự đổi mới và tinh thần kinh doanh khu vực, mức độ bảo vệ môi trường dẫn đến sự khác biệt trong hiệu quả của tài chính số đối với cường độ phát thải carbon. Do đó, cần phát triển mạnh mẽ tài chính số như một công cụ dài hạn để quản lý carbon.

1. Thông tin Nghiên cứu khoa học

  • Tên nghiên cứu (tiếng Anh): Can Digital Finance Reduce Carbon Emission Intensity? A Perspective Based on Factor Allocation Distortions: Evidence from Chinese Cities
  • Tên nghiên cứu (tiếng Việt): Tài chính số có thể giảm cường độ phát thải carbon không? Một góc nhìn dựa trên sự méo mó phân bổ yếu tố: Bằng chứng từ các thành phố của Trung Quốc
  • Tác giả: Gangqiang Yang, Ziyu Ding, Mao Wu, Mingzhe Gao, Ziyang Yue, Haisen Wang
  • Số trang: 38
  • Năm: 2022
  • Nơi xuất bản: Chưa rõ (bài viết dạng preprint)
  • Chuyên ngành học: Tài chính, Kinh tế môi trường
  • Từ khoá: Tài chính số, Méo mó phân bổ yếu tố, Phát thải carbon, GMM

2. Nội dung chính

Nghiên cứu này tập trung vào vai trò của tài chính số trong việc giảm phát thải carbon, một vấn đề cấp bách trong bối cảnh biến đổi khí hậu và điều chỉnh cơ cấu năng lượng toàn cầu. Bằng cách sử dụng dữ liệu bảng của 280 thành phố ở Trung Quốc từ năm 2011 đến 2019, nghiên cứu này kiểm tra tác động của tài chính số đối với việc giảm phát thải carbon và cơ chế hoạt động của nó.

Kết quả nghiên cứu cho thấy rằng tài chính số có thể tạo điều kiện giảm phát thải carbon và giúp giảm cường độ phát thải carbon trong các khu vực. Điều này phù hợp với các nghiên cứu trước đây cho thấy tài chính phát triển có thể cung cấp nguồn lực tài chính tốt hơn cho các dự án môi trường (Claessens và Feijen, 2007; Grossman và Krueger, 1995; Shahbaz et al., 2022; Tamazian et al., 2009). Cụ thể, Tamazian và cộng sự (2009) đã chỉ ra rằng tài chính phát triển quan trọng hơn đối với quản lý môi trường của chính phủ so với các doanh nghiệp, vì nhiều dự án bảo vệ môi trường được coi là hoạt động của khu vực công.

Một trong những cơ chế quan trọng mà tài chính số tác động đến phát thải carbon là thông qua việc thúc đẩy phân bổ nguồn lực hợp lý và giảm thiểu sự méo mó yếu tố. Nghiên cứu chỉ ra rằng tài chính số khuyến khích các doanh nghiệp sử dụng hợp lý nguồn lực của mình, từ đó giảm cường độ phát thải carbon. Cơ chế này được hỗ trợ bởi lập luận rằng sự méo mó thị trường yếu tố có liên quan chặt chẽ đến phát thải các chất ô nhiễm môi trường (Ji, 2020; Yin et al., 2018). Giá thấp do sự méo mó yếu tố dẫn đến tiêu thụ quá mức các yếu tố sản xuất và phát thải cao (Liu và Lin, 2017).

Tài chính số, thông qua nền tảng internet và phân tích dữ liệu lớn, có thể giúp loại bỏ sự bất cân xứng thông tin, giảm rủi ro đạo đức và lựa chọn bất lợi trong đầu tư và tài chính, từ đó giảm sự sai lệch trong phân bổ vốn và giảm bớt các hạn chế tài chính mà các doanh nghiệp phải đối mặt khi tìm cách đầu tư vào các dự án nâng cấp công nghệ (Boyreau-Debray, 2003; Love, 2003). Tìm hiểu thêm về tiền điện tử và tác động của tài chính số đến ngân hàng. Hơn nữa, tài chính số có chi phí thấp và hiệu quả cao, điều này làm tăng nỗ lực đổi mới đặc biệt là của các doanh nghiệp vừa và nhỏ ở cuối phân phối rủi ro.

Ngoài ra, nghiên cứu cũng chỉ ra rằng tác động của tài chính số đối với cường độ phát thải carbon là không đồng nhất, tùy thuộc vào vị trí địa lý, sự năng động của đổi mới và khởi nghiệp khu vực, ý thức bảo vệ môi trường khu vực và mức độ bảo vệ môi trường. Điều này nhấn mạnh sự cần thiết phải phát triển mạnh mẽ tài chính số như một công cụ dài hạn để quản lý carbon, đồng thời điều chỉnh các chính sách phù hợp với đặc điểm của từng khu vực. Để hiểu rõ hơn về các nhân tố ảnh hưởng đến hiệu quả quản trị tài chính trong doanh nghiệp.

Để kiểm tra các giả thuyết, nghiên cứu sử dụng mô hình hồi quy bảng tĩnh và động. Mô hình động, có thêm số hạng trễ bậc nhất của cường độ phát thải carbon (L.Tcp), được sử dụng để xem xét tính liên tục động của phát thải carbon và tác động của quán tính kinh tế. Các biến được lựa chọn bao gồm cường độ phát thải carbon (Tcp), được tính bằng lượng khí thải carbon dioxide trên một đơn vị GDP cấp tỉnh; tài chính số (Dif), được đo bằng Chỉ số Tài chính Bao trùm Kỹ thuật số do Viện Tài chính Số của Đại học Bắc Kinh biên soạn; và sự méo mó phân bổ yếu tố (DIS), được tính toán dựa trên các chỉ số méo mó vốn và lao động. Các biến kiểm soát khác được đưa vào để giảm thiểu tính nội sinh do các biến bị bỏ sót.

Các kiểm tra tính mạnh mẽ được thực hiện, bao gồm thay thế biến được giải thích bằng dữ liệu phát thải carbon khu vực ước tính bằng ánh sáng ban đêm, loại trừ các thành phố có hệ thống sưởi tập trung và loại trừ các thành phố thí điểm carbon thấp. Thử nghiệm sốc ngoại sinh sử dụng kế hoạch “Thúc đẩy Kế hoạch Phát triển Tài chính Bao trùm (2016–2020)” làm cú sốc chính sách ngoại sinh và ước tính tác động tiềm tàng của chính sách này thông qua thử nghiệm chênh lệch trong chênh lệch (DID). Phân tích biến công cụ và phân tích bảng điều khiển động GMM được sử dụng để giải quyết các vấn đề nội sinh. Bên cạnh đó, việc tìm hiểu về ưu và nhược điểm của công cụ thị trường mở cũng giúp đánh giá đầy đủ hơn về các chính sách tài chính.

3. Kết luận

Nghiên cứu này kết luận rằng tài chính số có tác động tích cực trong việc giảm cường độ phát thải carbon ở Trung Quốc. Tài chính số có thể giảm cường độ phát thải carbon thông qua việc giảm sự méo mó trong phân bổ yếu tố sản xuất. Tuy nhiên, tác động này không đồng nhất giữa các khu vực, mà phụ thuộc vào sự năng động của đổi mới và khởi nghiệp, mức độ bảo vệ môi trường.

Từ những kết quả này, nghiên cứu đề xuất các khuyến nghị chính sách sau: (1) Phát triển mạnh mẽ cơ chế tài chính số dài hạn như một phần của quản trị carbon; (2) Điều chỉnh cạnh tranh nguồn lực địa phương và giảm thiểu tác động bất lợi của sự méo mó các yếu tố đối với sự phát triển của tài chính số và giảm phát thải carbon; (3) Tăng cường khả năng phân bổ nguồn lực tài chính của tài chính số và hướng dẫn dòng tài chính đến các doanh nghiệp có giá trị gia tăng cao, tiêu thụ năng lượng thấp và hiệu quả cao, và đạt được các chuyển đổi xanh khu vực để kiểm soát khí thải carbon từ nguồn.

Can Digital Finance Reduce Carbon Emission Intensity? A Perspective Based On Factor Allocation Distortions: Evidence From Chinese Cities
Can Digital Finance Reduce Carbon Emission Intensity? A Perspective Based On Factor Allocation Distortions: Evidence From Chinese Cities