1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
Tên Luận văn thạc sĩ: CÁC NHÂN TỐ TÁC ĐỘNG ĐẾN HIỆU QUẢ HOẠT ĐỘNG CỦA CÁC TỔ CHỨC TÀI CHÍNH VI MÔ VIỆT NAM
Tác giả: VŨ QUANG MẠNH
Số trang file pdf: 70
Năm: 2015
Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh
Chuyên ngành học: Tài chính – Ngân hàng
Từ khoá: Tài chính vi mô; Tự vững về hoạt động; Hiệu quả hoạt động.
2. Nội dung chính
Luận văn tập trung nghiên cứu các yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả hoạt động của các tổ chức tài chính vi mô (TCVM) ở Việt Nam trong giai đoạn 1999-2014. Hiệu quả hoạt động được đo lường chủ yếu thông qua khả năng tự vững về hoạt động của các tổ chức này. Luận văn sử dụng dữ liệu từ 42 tổ chức TCVM ở Việt Nam, kết hợp phương pháp định lượng với các mô hình hồi quy Pooled OLS, FEM và REM để phân tích. Mục tiêu chính của nghiên cứu là xác định các yếu tố quyết định sự thành công của TCVM, đồng thời đưa ra những khuyến nghị chính sách nhằm nâng cao tính bền vững của ngành TCVM Việt Nam, qua đó tạo điều kiện để người nghèo tiếp cận các nguồn tín dụng một cách bền vững hơn.
Nghiên cứu đã kiểm định các yếu tố tác động đến hiệu quả hoạt động của TCVM, dựa trên cơ sở lý thuyết và các bằng chứng thực nghiệm trước đó. Các yếu tố này bao gồm: lợi tức trên danh mục cho vay, số lượng người vay, chi phí trên mỗi người vay, tỷ lệ chi phí hoạt động, mức giải ngân trung bình, quy mô tổ chức, tỷ lệ nợ trên vốn chủ sở hữu, tuổi tổ chức và cơ chế cho vay. Luận văn cũng so sánh thực trạng hoạt động của các TCVM Việt Nam so với khu vực, đặc biệt là về các chỉ số: số lượng người vay, dư nợ cho vay, dư nợ bình quân, tiền gửi trung bình, cơ cấu vốn, doanh thu tài chính, lợi nhuận, chi phí và năng suất nhân viên. Kết quả phân tích định tính cho thấy các TCVM Việt Nam có đặc điểm như số lượng người vay thấp, dư nợ cho vay nhỏ, phụ thuộc vào vốn tự có, lãi suất và chi phí thấp hơn so với các tổ chức khác trong khu vực.
Kết quả nghiên cứu định lượng chỉ ra rằng năm yếu tố có ảnh hưởng đáng kể đến hiệu quả hoạt động của các TCVM ở Việt Nam. Lợi tức trên danh mục cho vay danh nghĩa và cơ chế cho vay đồng trách nhiệm có tác động tích cực và mạnh mẽ nhất, cho thấy việc áp dụng lãi suất thị trường và các cơ chế cho vay theo nhóm có hiệu quả trong việc tăng cường tính tự vững của TCVM. Chi phí trên mỗi người vay có tác động tiêu cực, hàm ý rằng cần tối ưu hóa chi phí để nâng cao hiệu quả. Ngoài ra, tỷ lệ nợ trên vốn chủ sở hữu cũng có ảnh hưởng tiêu cực, phản ánh các TCVM có vốn tự có tốt thì hoạt động hiệu quả hơn. Các yếu tố còn lại như quy mô, tuổi tổ chức, mức giải ngân trung bình, số người vay không có ý nghĩa thống kê trong nghiên cứu này.
Từ kết quả nghiên cứu, luận văn đưa ra một số khuyến nghị chính sách nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động và tính bền vững của các tổ chức TCVM Việt Nam. Các khuyến nghị này bao gồm việc áp dụng triệt để cơ chế cho vay theo nhóm, bao gồm cho vay đồng trách nhiệm, yêu cầu tiết kiệm bắt buộc, cho vay tăng dần, và thu hồi nợ thường xuyên. Các TCVM cũng nên tập trung đơn giản hóa hoạt động cho vay, nâng cao lợi tức, tăng năng suất nhân viên, giảm sự phụ thuộc vào tài trợ, giảm chi phí điều hành, khai thác nguồn lực để tạo doanh thu và tăng giá trị tài sản. Luận văn cũng chỉ ra một số hạn chế của nghiên cứu, chẳng hạn như việc chỉ tập trung vào chỉ tiêu tự vững về hoạt động, và đề xuất hướng nghiên cứu tiếp theo là sử dụng phương pháp phân tích hiệu quả biên (DEA và SFA) để đánh giá toàn diện hiệu quả hoạt động của các TCVM.