Khuyến mãi đặc biệt
  • Giảm 10% phí tải tài liệu khi like và share website
  • Tặng 1 bộ slide thuyết trình khi tải tài liệu
  • Giảm 5% dịch vụ viết thuê luận văn thạc sĩ của Luận Văn A-Z
  • Giảm 2% dịch vụ viết thuê luận án tiến sĩ của Luận Văn A-Z

The Role Of Green Finance In Reducing CO2 Emissions: An Empirical Analysis

Giá gốc là: 50.000 VNĐ.Giá hiện tại là: 0 VNĐ.

Nghiên cứu này xem xét mối quan hệ giữa tài chính xanh và lượng khí thải carbon dioxide (CO2) ở mười nền kinh tế hàng đầu hỗ trợ tài chính xanh (Canada, Đan Mạch, Hồng Kông, Nhật Bản, New Zealand, Na Uy, Thụy Điển, Thụy Sĩ, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ). Nghiên cứu này sử dụng hồi quy quantile trên quantile (QQR), được giới thiệu bởi Sim và Zhou (2015), để kiểm tra cấu trúc phụ thuộc giữa các quantile khác nhau của tài chính xanh và lượng khí thải CO2. Các kết quả khẳng định tác động tiêu cực của tài chính xanh đối với lượng khí thải CO2; tuy nhiên, mối quan hệ này khác nhau giữa các quantile khác nhau của hai biến. Sự khác biệt này có thể là do điều kiện thị trường tài chính xanh (ví dụ: giảm hoặc tăng) và các điều kiện thị trường cụ thể của từng quốc gia. Các phát hiện trong nghiên cứu xác nhận rằng tài chính xanh là chiến lược tài chính tốt nhất để giảm lượng khí thải CO2.

1. Thông tin Nghiên cứu khoa học

  • Tên nghiên cứu tiếng Anh: The role of green finance in reducing CO2 emissions: An empirical analysis
  • Tên nghiên cứu tiếng Việt: Vai trò của tài chính xanh trong việc giảm phát thải CO2: Một phân tích thực nghiệm
  • Tác giả: Muhammad Saeed Meo, Mohd Zaini Abd Karim
  • Số trang: 10
  • Năm: 2021 (nhận 31/3/2020, sửa 5/3/2021, chấp nhận 5/3/2021, online 23/3/2021)
  • Nơi xuất bản: Borsa Istanbul Review
  • Chuyên ngành học: Kinh tế, Tài chính, Môi trường
  • Từ khoá: Phát thải CO2, trái phiếu xanh, tài chính xanh, hồi quy lượng tử trên lượng tử (Quantile on quantile regression – QQR)

2. Nội dung chính

Nghiên cứu này tập trung vào việc phân tích mối quan hệ giữa tài chính xanh và lượng khí thải carbon dioxide (CO2) tại mười quốc gia hàng đầu hỗ trợ tài chính xanh, bao gồm Canada, Đan Mạch, Hồng Kông, Nhật Bản, New Zealand, Na Uy, Thụy Điển, Thụy Sĩ, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ. Mục tiêu chính của nghiên cứu là làm sáng tỏ tác động của tài chính xanh đối với việc giảm phát thải CO2, một vấn đề cấp bách trong bối cảnh biến đổi khí hậu toàn cầu. Để đạt được mục tiêu này, nghiên cứu sử dụng phương pháp hồi quy lượng tử trên lượng tử (QQR), một kỹ thuật thống kê tiên tiến được giới thiệu bởi Sim và Zhou (2015). QQR cho phép các nhà nghiên cứu đánh giá cấu trúc phụ thuộc giữa các lượng tử khác nhau của tài chính xanh và lượng khí thải CO2, cung cấp một cái nhìn chi tiết hơn về mối quan hệ giữa hai biến số này so với các phương pháp truyền thống.

Bối cảnh của nghiên cứu được đặt trong mối liên hệ giữa ngành tài chính và tác động của nó đối với môi trường. Kể từ cuộc cách mạng công nghiệp, ngành tài chính đã đóng một vai trò quan trọng trong sự phát triển kinh tế của nhân loại. Tuy nhiên, theo Sachs (2014), sự sụp đổ của hệ thống tài chính đã dẫn đến việc đầu tư vào các dự án gây hại cho môi trường, làm trầm trọng thêm biến đổi khí hậu do con người gây ra. Trước đây, ngành tài chính thường bỏ qua các vấn đề về hệ sinh thái, dẫn đến suy thoái tài nguyên thiên nhiên, ô nhiễm và biến đổi khí hậu. Scholtens (2017) nhấn mạnh rằng mặc dù tài chính đóng một vai trò quan trọng trong các tác động do con người gây ra đối với môi trường, nhưng rất ít nỗ lực đã được thực hiện để tích hợp các vấn đề môi trường vào hoạt động tài chính. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, ngành tài chính đã bắt đầu chú ý hơn đến các khoản đầu tư xanh, thúc đẩy tăng trưởng bền vững (Falcone et al., 2018).

Tài chính xanh được định nghĩa là sự giao thoa giữa hành vi thân thiện với môi trường và thế giới tài chính và kinh doanh (Scholtens, 2017). Theo Sachs (2015), các công cụ tài chính xanh có thể giúp đạt được một môi trường xanh. Các trung gian tài chính và thị trường đã phát triển các công cụ tài chính đa dạng như trái phiếu xanh, thế chấp nhà xanh, cho vay xanh cho các tòa nhà thương mại và các chương trình tín dụng liên quan đến môi trường. Ví dụ, Úc đã khởi động sáng kiến tiền gửi môi trường đầu tiên, bao gồm các công cụ tài chính trung và dài hạn, không chỉ tài trợ cho các dự án thân thiện với môi trường mà còn hỗ trợ phát triển bền vững và các dự án liên quan đến khí hậu (NATF, 2007). Khái niệm tài chính xanh có liên quan mật thiết đến trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp (CSR), khi cả hai đều hướng tới mục tiêu phát triển bền vững và bảo vệ môi trường.

Nghiên cứu này đóng góp vào các nghiên cứu hiện có thông qua ba khía cạnh chính. Thứ nhất, không giống như các nghiên cứu trước đây tập trung vào vai trò của phát triển tài chính nói chung, nghiên cứu này tập trung cụ thể vào tác động của tài chính xanh đối với các biến môi trường, đặc biệt là phát thải CO2. Thứ hai, nghiên cứu sử dụng phương pháp QQR để nắm bắt mối quan hệ không đồng nhất và bất đối xứng giữa tài chính xanh và phát thải CO2. Phương pháp QQR cho phép hồi quy các lượng tử của biến độc lập trên các lượng tử của biến phụ thuộc, cung cấp thông tin chi tiết hơn so với hồi quy lượng tử thông thường (Lin và Su, 2020). Thứ ba, nghiên cứu này xem xét mười nền kinh tế tiên tiến nhất, nơi tài chính xanh đã được sử dụng rộng rãi, cung cấp các điểm chuẩn cho các quốc gia khác.

Dữ liệu được sử dụng trong nghiên cứu là dữ liệu hàng tháng từ tháng 11 năm 2008 đến tháng 6 năm 2019, được thu thập từ Datastream. Nghiên cứu sử dụng vốn hóa thị trường trái phiếu xanh trên đầu người làm thước đo cho tài chính xanh và lượng khí thải CO2 trên đầu người làm thước đo cho phát thải CO2. Các quốc gia được chọn là những quốc gia có vốn hóa tài chính xanh (trái phiếu xanh) hàng đầu, bao gồm Canada, Đan Mạch, Hồng Kông, Nhật Bản, New Zealand, Na Uy, Thụy Điển, Thụy Sĩ, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ.

Trước khi tiến hành hồi quy QQR, nghiên cứu thực hiện các kiểm định nghiệm đơn vị lượng tử (quantile unit-root test) để đảm bảo tính dừng của dữ liệu. Kiểm định nghiệm đơn vị lượng tử, được đề xuất bởi Koenker và Xiao (2004) và mở rộng bởi Galvao (2009), phù hợp hơn cho dữ liệu phân phối bất đối xứng so với kiểm định Dickey-Fuller (ADF) thông thường. Kết quả kiểm định nghiệm đơn vị lượng tử cho thấy cả hai biến đều dừng ở I(0) ở các lượng tử thấp hơn, nhưng trở nên dừng ở I(1) ở tất cả các lượng tử của chúng.

Nghiên cứu cũng sử dụng mô hình đồng tích hợp lượng tử ngẫu nhiên (stochastic quantile cointegration model) do Xiao (2009) giới thiệu để kiểm tra sự đồng chuyển động dài hạn của các biến. Mô hình của Xiao (2009) cho phép các hệ số thay đổi theo lượng tử, một cải tiến so với mô hình Engle và Granger (1987). Kết quả đồng tích hợp lượng tử xác nhận mối quan hệ phi tuyến tính giữa tài chính xanh và phát thải CO2, cho thấy mối quan hệ dài hạn giữa hai biến này không đồng nhất trên các lượng tử khác nhau.

Kết quả hồi quy QQR cho thấy tác động tiêu cực tổng thể của tài chính xanh đối với phát thải CO2 ở các quốc gia được nghiên cứu. Tuy nhiên, mối quan hệ này thay đổi trên các lượng tử khác nhau của hai biến. Ví dụ, tại Hoa Kỳ, nghiên cứu cho thấy tác động tích cực của tài chính xanh đối với phát thải CO2 ở lượng tử thấp hơn của tài chính xanh và lượng tử thấp đến cao hơn của phát thải CO2, trong khi mối quan hệ tiêu cực mạnh mẽ được tìm thấy ở lượng tử thấp đến cao hơn của cả hai biến. Ở Thụy Điển, tài chính xanh và phát thải CO2 có liên kết tiêu cực trên tất cả các lượng tử. Tại New Zealand, mối quan hệ giữa hai biến là yếu, nhưng mối tương quan tích cực cao được tìm thấy ở lượng tử cao của phát thải CO2 và lượng tử thấp đến cao của tài chính xanh.

Để xác minh tính hợp lệ của phương pháp QQR, nghiên cứu so sánh kết quả QQR với kết quả hồi quy lượng tử truyền thống. Các ước tính từ cả hai phương pháp đều cho thấy mô hình tương tự, xác nhận tính hợp lệ của các ước tính lượng tử trên lượng tử.

Cuối cùng, nghiên cứu sử dụng kiểm định nhân quả Granger trong lượng tử để đánh giá mối quan hệ nhân quả giữa tài chính xanh và phát thải CO2. Kết quả cho thấy mối quan hệ nhân quả hai chiều giữa tài chính xanh và phát thải CO2 ở các quốc gia được nghiên cứu.

3. Kết luận

Nghiên cứu này kết luận rằng tài chính xanh có tác động tiêu cực đến lượng khí thải CO2 ở các quốc gia hàng đầu hỗ trợ tài chính xanh. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa tài chính xanh và lượng khí thải CO2 thay đổi tùy theo các lượng tử khác nhau của hai biến này. Điều này cho thấy rằng hiệu quả của tài chính xanh trong việc giảm phát thải CO2 có thể phụ thuộc vào các điều kiện thị trường cụ thể của từng quốc gia. Để nâng cao hiệu quả tài chính, đặc biệt là trong lĩnh vực tài chính xanh, cần xem xét đến nhiều yếu tố ảnh hưởng đến quản trị tài chính doanh nghiệp. Dựa trên những phát hiện này, nghiên cứu khuyến nghị các chính phủ nên sử dụng các chính sách tài khóa để thúc đẩy phát triển tài chính xanh, cải thiện hệ thống tài chính xanh, cung cấp các chính sách phát triển tài chính xanh ở các khu vực kém phát triển và tạo điều kiện cho các nước đang phát triển sử dụng tài chính xanh để bảo vệ môi trường. Nghiên cứu đề xuất rằng các nghiên cứu trong tương lai có thể khám phá sự đồng chuyển động giữa tài chính xanh và các thị trường tài chính khác từ góc độ danh mục đầu tư để thu hút nhiều đầu tư hơn.

The Role Of Green Finance In Reducing CO2 Emissions: An Empirical Analysis
The Role Of Green Finance In Reducing CO2 Emissions: An Empirical Analysis