1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: Tác động của rủi ro tín dụng đến hiệu quả hoạt động kinh doanh của các Ngân hàng thương mại Việt Nam
- Tác giả: Phạm Thị Kiều Khanh
- Số trang: 83
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh
- Chuyên ngành học: Tài chính – Ngân hàng
- Từ khoá: Rủi ro tín dụng, hiệu quả hoạt động kinh doanh, ngân hàng thương mại, ROA, nợ xấu.
2. Nội dung chính
Luận văn “Tác động của rủi ro tín dụng đến hiệu quả hoạt động kinh doanh của các Ngân hàng thương mại Việt Nam” nghiên cứu về ảnh hưởng của rủi ro tín dụng [https://luanvanaz.com/khai-niem-chat-luong-cho-vay-cua-nhtm.html] đến hiệu quả hoạt động kinh doanh [https://luanvanaz.com/khai-niem-hieu-qua-hoat-dong-cua-nhtm.html] của các ngân hàng thương mại Việt Nam [https://luanvanaz.com/khai-niem-va-dac-trung-cua-ngan-hang-thuong-mai.html] (NHTM) tại Việt Nam trong giai đoạn 2004-2016. Luận văn xuất phát từ thực tế rủi ro tín dụng là một trong những rủi ro lớn nhất mà các NHTM phải đối mặt, có tác động trực tiếp đến lợi nhuận và sự ổn định của hệ thống ngân hàng. Mục tiêu chính của nghiên cứu là kiểm định tác động của rủi ro tín dụng đến hiệu quả hoạt động kinh doanh của các NHTM Việt Nam, phân tích và đánh giá thực trạng rủi ro tín dụng và hiệu quả hoạt động kinh doanh của các NHTM, đồng thời đề xuất các giải pháp góp phần nâng cao hiệu quả hoạt động kinh doanh thông qua kiểm soát rủi ro tín dụng. Phạm vi nghiên cứu giới hạn trong 27 NHTM tại Việt Nam, sử dụng dữ liệu từ năm 2004 đến 2016.
Luận văn sử dụng kết hợp phương pháp nghiên cứu định tính và định lượng. Phương pháp định tính được sử dụng để phân tích, so sánh và mô tả thực trạng rủi ro tín dụng và hiệu quả hoạt động kinh doanh của các NHTM Việt Nam, dựa trên dữ liệu thứ cấp từ Bankscope và Hệ thống cơ sở dữ liệu thống kê của Ngân hàng Phát triển Châu Á. Phương pháp định lượng được sử dụng để kiểm định tác động của rủi ro tín dụng đến hiệu quả hoạt động kinh doanh thông qua mô hình hồi quy bội trên dữ liệu bảng. Các phương pháp ước lượng như OLS, FEM, REM và GLS được sử dụng, cùng với các kiểm định để lựa chọn mô hình phù hợp nhất. Mô hình nghiên cứu sử dụng tỷ suất lợi nhuận trên tài sản (ROA) làm biến phụ thuộc, đại diện cho hiệu quả hoạt động kinh doanh. Các biến độc lập bao gồm tỷ lệ nợ xấu, tỷ lệ dự phòng rủi ro tín dụng, hệ số rủi ro tín dụng, quy mô ngân hàng, tỷ lệ vốn chủ sở hữu, tốc độ tăng trưởng GDP và tỷ lệ lạm phát.
Kết quả nghiên cứu cho thấy tỷ lệ nợ xấu và tỷ lệ dự phòng rủi ro tín dụng có tác động tiêu cực đến hiệu quả hoạt động kinh doanh của các NHTM Việt Nam, được đo lường bằng ROA. Điều này khẳng định tầm quan trọng của việc kiểm soát rủi ro tín dụng trong việc đảm bảo lợi nhuận và sự ổn định của hệ thống ngân hàng. Tỷ lệ vốn chủ sở hữu có tác động tích cực đến ROA, cho thấy các ngân hàng có vốn chủ sở hữu cao có khả năng chống chịu rủi ro tốt hơn và đạt được hiệu quả kinh doanh cao hơn. Tốc độ tăng trưởng GDP và tỷ lệ lạm phát cũng có tác động tích cực đến ROA, phản ánh sự ảnh hưởng của các yếu tố kinh tế vĩ mô đến hoạt động của ngân hàng. Tuy nhiên, hệ số rủi ro tín dụng và quy mô ngân hàng không có tác động đáng kể đến ROA trong mô hình nghiên cứu.
Dựa trên kết quả nghiên cứu và phân tích thực trạng, luận văn đề xuất một số giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động kinh doanh của các NHTM Việt Nam thông qua kiểm soát rủi ro tín dụng. Các giải pháp bao gồm tăng cường phòng ngừa và xử lý các khoản nợ xấu, trích lập dự phòng rủi ro tín dụng hợp lý, nâng cao tỷ lệ vốn chủ sở hữu trên tổng tài sản, và tuân thủ các chuẩn mực quản trị rủi ro theo Basel II. Bên cạnh đó, luận văn cũng đưa ra các kiến nghị chính sách đối với Ngân hàng Nhà nước, Bộ Tài chính và Bộ Kế hoạch và Đầu tư nhằm tạo môi trường kinh tế vĩ mô ổn định và hỗ trợ hoạt động của hệ thống ngân hàng. Luận văn cũng chỉ ra một số hạn chế của nghiên cứu, như việc chỉ tập trung vào một số yếu tố đại diện cho rủi ro tín dụng và giới hạn mẫu nghiên cứu ở các NHTM Việt Nam, và đề xuất các hướng nghiên cứu tiếp theo để mở rộng và làm sâu sắc hơn các kết quả nghiên cứu.