1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: Pháp luật về xử lý tài sản thế chấp là nhà ở hình thành trong tương lai tại các ngân hàng thương mại ở Việt Nam
- Tác giả: Hồ Minh Nhật
- Số trang: 95
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh
- Chuyên ngành học: Luật Kinh tế
- Từ khoá: Bảo đảm tiền vay; Tài sản thế chấp; Nhà ở; Nhà ở hình thành trong tương lai; Xử lý tài sản thế chấp
2. Nội dung chính
Luận văn tập trung nghiên cứu về pháp luật liên quan đến việc xử lý tài sản thế chấp là nhà ở hình thành trong tương lai (NOHTTTL) tại các ngân hàng thương mại (NHTM) ở Việt Nam. Tác giả đi sâu vào phân tích các vấn đề lý luận cơ bản về NOHTTTL, các đặc điểm của loại tài sản này, cũng như thực trạng pháp luật điều chỉnh việc xử lý NOHTTTL tại các NHTM. Qua đó, luận văn chỉ ra những bất cập, vướng mắc trong quy định pháp luật hiện hành, đặc biệt là sự thiếu rõ ràng trong việc xác định bản chất pháp lý của NOHTTTL, sự phức tạp trong thủ tục nhận thế chấp, và những khó khăn trong việc thực thi quyền xử lý tài sản của các NHTM. Để hiểu rõ hơn về ngân hàng thương mại, bạn có thể tham khảo thêm tại khai-niem-va-dac-trung-cua-ngan-hang-thuong-mai.html.
Tác giả chỉ ra rằng, việc xác định loại tài sản thế chấp (TSTC) trong giao dịch thế chấp NOHTTTL cần được thực hiện dựa trên bản chất pháp lý của nó, tùy thuộc vào giai đoạn hình thành của NOHTTTL. Trong quá trình đầu tư xây dựng, NOHTTTL mang bản chất là quyền tài sản gắn liền với hợp đồng mua bán NOHTTTL. Khi nhà ở đã hoàn thành việc xây dựng nhưng chưa được chứng nhận quyền sở hữu, TSTC lúc này đã có sự chuyển đổi về bản chất, không còn là quyền tài sản nữa mà đã trở thành một tài sản hiện hữu sẽ được chứng nhận quyền sở hữu trong tương lai. Việc xác định đúng loại tài sản thế chấp sẽ giúp ngân hàng áp dụng phương thức xử lý tài sản phù hợp. Để hiểu rõ hơn về các khía cạnh hoạt động của ngân hàng, bạn có thể tìm hiểu thêm về dac-trung-hoat-dong-cua-ngan-hang-thuong-mai.html.
Luận văn cũng phân tích các phương thức xử lý TSTC là NOHTTTL được quy định trong pháp luật hiện hành, bao gồm chuyển nhượng hợp đồng mua bán NOHTTTL và nhận chính NOHTTTL để thay thế cho việc thực hiện nghĩa vụ. Tác giả đánh giá rằng quy định hiện tại về việc xử lý TSTC là quyền tài sản phát sinh từ hợp đồng mua bán NOHTTTL tương tự như việc xử lý TSTC là quyền đòi nợ là không phù hợp. Ngoài ra, pháp luật cũng cần quy định rõ ràng về quyền thu giữ tài sản để bảo đảm quyền chủ động của NHTM trong việc xử lý TSTC. Các hình thức cho vay khác nhau của ngân hàng, bao gồm cả mục đích sử dụng vốn vay, được phân tích chi tiết tại su-khac-nhau-cua-cho-vay-tieu-dung-va-cho-vay-kinh-doanh-cua-ngan-hang-thuong-mai.html.
Từ những phân tích trên, luận văn đề xuất một số giải pháp hoàn thiện pháp luật về xử lý TSTC là NOHTTTL tại các NHTM ở Việt Nam. Các giải pháp này tập trung vào việc xác định lại khái niệm NOHTTTL, quy định cụ thể việc nhận thế chấp NOHTTTL, hoàn thiện pháp luật về công chứng và đăng ký giao dịch bảo đảm, hoàn thiện quy định về quyền và nghĩa vụ của các bên, xây dựng quy trình xử lý tài sản bảo đảm, và hoàn thiện cơ chế thực thi pháp luật về xử lý TSTC là NOHTTTL. Tác giả nhấn mạnh rằng việc hoàn thiện pháp luật về xử lý TSTC là NOHTTTL cần gắn liền với việc hoàn thiện khung pháp lý về việc nhận thế chấp NOHTTTL để các NHTM có cơ sở pháp lý vững chắc trong việc bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình.