1. Thông tin Luận văn thạc sĩ
- Tên Luận văn: MÔ HÌNH CAPM TRONG THỊ TRƯỜNG KHÔNG HOÀN HẢO
- Tác giả: Đỗ Anh Tuấn Kiệt
- Số trang: 60
- Năm: 2017
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh https://luanvans.com/tailieu/bo-273-luan-van-thac-si-truong-dai-hoc-kinh-te-thanh-pho-ho-chi-minh-nam-2020/
- Chuyên ngành học: Tài chính – Ngân hàng
- Từ khoá: Mô hình định giá tài sản (CAPM), hệ số Beta, mô hình 3 nhân tố Fama-French.
2. Nội dung chính
Luận văn “Mô hình CAPM trong thị trường không hoàn hảo” của tác giả Đỗ Anh Tuấn Kiệt tập trung vào việc xây dựng lại mô hình định giá tài sản vốn (CAPM) trong bối cảnh thị trường không hoàn hảo bằng cách bổ sung yếu tố rủi ro không giao dịch. Thị trường không hoàn hảo thường tồn tại tình trạng bất cân xứng thông tin và các chi phí giao dịch khác. Nghiên cứu sử dụng dữ liệu từ hơn 250 công ty phi tài chính niêm yết trên sàn HOSE để tính toán lại hệ số Beta trong thị trường không hoàn hảo. Sau đó, hệ số Beta này được so sánh với hệ số Beta tính toán theo mô hình CAPM truyền thống, nhằm xác định sự khác biệt. Ngoài ra, luận văn còn xem xét liệu yếu tố rủi ro không giao dịch (Y), khi kết hợp với mô hình ba nhân tố của Fama và French, có khả năng giải thích cho tỷ suất sinh lợi hay không.
Phương pháp nghiên cứu của luận văn bao gồm việc sử dụng dữ liệu giao dịch hàng ngày của các công ty phi tài chính niêm yết trên sàn HOSE từ năm 2009 đến 2016. Hệ số Beta trong thị trường không hoàn hảo được tính toán dựa trên giá đóng cửa và giá trị giao dịch hàng ngày của cổ phiếu. Để xác định yếu tố rủi ro không giao dịch Y, tác giả sử dụng tỷ số kém thanh khoản Amihud để phân tách các chứng khoán thành các nhóm khác nhau. Sau đó, chênh lệch giữa tỷ suất sinh lợi của danh mục tài sản kém thanh khoản nhất và danh mục tài sản thanh khoản cao được sử dụng làm đại diện cho yếu tố Y. Các mô hình hồi quy OLS được sử dụng để kiểm định mối quan hệ giữa yếu tố Y và tỷ suất sinh lợi của danh mục, cũng như để đánh giá mức độ phù hợp của mô hình Fama-French ba nhân tố khi có thêm yếu tố Y. Quá trình này đòi hỏi phân tích định lượng và xử lý số liệu một cách cẩn thận.
Kết quả nghiên cứu cho thấy có sự khác biệt giữa hệ số Beta được tính toán trong thị trường không hoàn hảo và hệ số Beta được tính toán theo mô hình CAPM truyền thống. Phân phối xác suất của hệ số Beta tính toán từ mô hình CAPM truyền thống có xu hướng tập trung quanh giá trị 1 nhiều hơn so với phân phối xác suất của hệ số Beta tính toán trong thị trường không hoàn hảo. Điều này cho thấy, việc bỏ qua yếu tố không hoàn hảo của thị trường có thể dẫn đến việc đánh giá sai lệch rủi ro hệ thống của tài sản. Thêm vào đó, yếu tố rủi ro không giao dịch Y có khả năng giải thích đáng kể tỷ suất sinh lợi của các cổ phiếu trên sàn HOSE. Điều này cho thấy tính thanh khoản, hoặc sự thiếu hụt của nó, có thể ảnh hưởng đến giá của tài sản. Việc hiểu rõ các yếu tố rủi ro này là cần thiết trong quản trị rủi ro tài chính của doanh nghiệp.
Ý nghĩa của nghiên cứu nằm ở việc cung cấp một cái nhìn mới về mô hình CAPM trong bối cảnh thực tế hơn của thị trường chứng khoán Việt Nam, nơi các yếu tố không hoàn hảo có thể đóng vai trò quan trọng. Việc tính toán hệ số Beta một cách chính xác hơn có thể giúp các doanh nghiệp và nhà đầu tư đưa ra quyết định đầu tư tốt hơn, ước tính chi phí sử dụng vốn bình quân và đánh giá hiệu quả hoạt động của danh mục đầu tư. Luận văn này cũng mở ra hướng nghiên cứu mới về vai trò của các yếu tố rủi ro không giao dịch trong việc định giá tài sản, khuyến khích các nhà nghiên cứu và nhà thực hành tài chính xem xét các yếu tố này khi sử dụng mô hình CAPM.