1. Thông tin Nghiên cứu khoa học
- Tên nghiên cứu tiếng Anh: Does green finance mitigate the effects of climate variability: role of renewable energy investment and infrastructure
- Tên nghiên cứu tiếng Việt: Tài chính xanh có giảm thiểu tác động của biến đổi khí hậu không: vai trò của đầu tư vào năng lượng tái tạo và cơ sở hạ tầng
- Tác giả: Franley Mngumi, Sun Shaorong, Faluk Shair, Muhammad Waqas
- Số trang file pdf: 13
- Năm: 2022
- Nơi xuất bản: Environmental Science and Pollution Research
- Chuyên ngành học: Khoa học Môi trường và Nghiên cứu Ô nhiễm
- Từ khoá: Tài chính xanh, Phát thải CO2, PQR, Năng lượng tái tạo, Tài nguyên thiên nhiên
2. Nội dung chính
Nghiên cứu này tập trung vào vai trò của tài chính xanh và năng lượng tái tạo trong việc giảm phát thải CO2 tại các quốc gia BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc và Nam Phi) trong giai đoạn 2005-2019. Để đánh giá tác động của tài chính xanh, các tác giả đã xây dựng một chỉ số phát triển tài chính xanh dựa trên bốn yếu tố: tín dụng xanh, bảo hiểm xanh, chứng khoán xanh và đầu tư xanh. Phương pháp hồi quy phân vị (quantile regression) được sử dụng để phân tích mối liên hệ giữa tài chính xanh, năng lượng tái tạo và phát thải CO2.
Kết quả nghiên cứu cho thấy rằng việc tăng cường sử dụng năng lượng tái tạo và phát triển chỉ số tài chính xanh đã góp phần làm giảm lượng khí thải CO2 từ các nước BRICS. Điều này khẳng định vai trò quan trọng của tài chính xanh trong việc thúc đẩy các dự án năng lượng sạch và giảm thiểu tác động tiêu cực đến môi trường. Tuy nhiên, nghiên cứu cũng chỉ ra rằng lượng khí thải CO2 cao lại cản trở sự phát triển của năng lượng tái tạo, làm chậm dòng vốn đầu tư vào các dự án xanh và cuối cùng làm hạn chế sự phát triển của tài chính xanh. Như vậy, có một mối quan hệ hai chiều phức tạp giữa phát thải CO2 và tài chính xanh.
Nghiên cứu cũng đề cập đến vai trò của chính sách trong việc thúc đẩy đầu tư vào năng lượng tái tạo ở các nước BRICS. Tuy nhiên, các chính sách tài chính xanh hiện tại chưa thực sự mang lại hiệu quả lâu dài. Các tác giả nhấn mạnh sự cần thiết phải cải thiện chính sách tài chính xanh, bao gồm việc tăng cường tiêu thụ năng lượng tái tạo và tạo ra một thị trường giao dịch carbon hiệu quả.
Để kiểm tra tính phụ thuộc chéo (cross-sectional dependence) trong dữ liệu, nghiên cứu sử dụng các kiểm định Pesaran CD test và Breusch and Pagan Lagrange Multiplier (LM) test. Kết quả cho thấy có sự phụ thuộc chéo giữa các quốc gia trong mẫu nghiên cứu, điều này cho thấy sự liên kết chặt chẽ giữa các nền kinh tế BRICS. Nghiên cứu cũng sử dụng các kiểm định nghiệm đơn vị thế hệ thứ hai như CIPS và CADF để đảm bảo tính dừng của các biến. Kết quả cho thấy các biến đều dừng ở sai phân bậc nhất.
Mô hình hồi quy phân vị (Panel Quantile Regression – PQR) được sử dụng để phân tích ảnh hưởng của tài chính xanh (GF), năng lượng tái tạo (RE), tài nguyên thiên nhiên (NR), tổng sản phẩm quốc nội (GDP), đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) và độ mở thương mại đến lượng khí thải CO2. Phương pháp này cho phép đánh giá tác động của các yếu tố khác nhau lên các phân vị khác nhau của phân phối phát thải CO2. Ví dụ, “Khokhar et al. (2020) đề xuất sử dụng hồi quy phân vị để điều tra các phân phối bất đối xứng”. Nghiên cứu sử dụng mô hình tác động cố định (fixed-effect model) trong hồi quy.
Kết quả hồi quy phân vị cho thấy tài chính xanh có tác động tiêu cực đáng kể đến lượng khí thải carbon. Đặc biệt, tác động này mạnh mẽ hơn ở các phân vị giữa và trên. Tiêu thụ năng lượng tái tạo cũng có tác động tiêu cực đến lượng khí thải carbon ở tất cả các phân vị. Tuy nhiên, tài nguyên thiên nhiên có tác động tích cực đến lượng khí thải carbon ở nửa dưới của các phân vị. Điều này có nghĩa là việc khai thác tài nguyên thiên nhiên có thể dẫn đến lượng khí thải carbon cao hơn.
Kết quả của các biến kiểm soát cho thấy FDI có tác động khác nhau đến lượng khí thải carbon tùy thuộc vào phân vị. Ở các quốc gia có lượng khí thải thấp, tác động của FDI là không đáng kể. Tuy nhiên, ở các quốc gia có lượng khí thải cao, FDI có tác động tiêu cực đến lượng khí thải carbon. Điều này hỗ trợ giả thuyết hiệu ứng hào quang (halo effect), cho rằng FDI có thể mang lại công nghệ và thực tiễn sạch hơn cho các quốc gia có lượng khí thải cao. “Kết quả phù hợp với những kết quả của Hamid et al. (2022) rằng người ta có thể phân tích các khoản đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) được liên kết với ô nhiễm ở các quốc gia BRICS như thế nào bằng cách sử dụng phân tích bảng điều khiển”.
3. Kết luận
Nghiên cứu này kết luận rằng tài chính xanh và năng lượng tái tạo đóng vai trò quan trọng trong việc giảm phát thải CO2 ở các nước BRICS. Tuy nhiên, các chính sách tài chính xanh hiện tại cần được cải thiện để mang lại hiệu quả lâu dài. Nghiên cứu khuyến nghị các chính phủ nên xây dựng một khung pháp lý hoàn thiện hơn cho tài chính xanh, phát triển hệ thống đánh giá tín nhiệm cho chứng khoán và trái phiếu xanh, và cải thiện các chính sách tín dụng xanh. Bên cạnh đó, cần tăng cường đầu tư vào năng lượng tái tạo thông qua các chính sách ưu đãi và giảm thiểu rào cản gia nhập thị trường cho các công ty năng lượng tái tạo. Cuối cùng, nghiên cứu đề xuất nới lỏng quy trình ứng dụng tài chính xanh cho thị trường carbon và khuyến khích sử dụng các công cụ phái sinh kinh tế để hạn chế phát thải CO2. Những nỗ lực này có thể giúp các quốc gia BRICS đạt được các mục tiêu phát triển bền vững và giảm thiểu tác động tiêu cực của biến đổi khí hậu.