1. Thông tin Luận án
- Tên Luận án: CHÍNH SÁCH TỰ CHỦ ĐẠI HỌC ĐỐI VỚI CÁC CƠ SỞ GIÁO DỤC ĐẠI HỌC CÔNG LẬP Ở VIỆT NAM
- Tác giả: NGUYỄN THỊ THUỶ
- Số trang file pdf: Không rõ (dựa trên nội dung cung cấp)
- Năm: 2024
- Nơi xuất bản: Trường Đại học Kinh tế Quốc dân, Hà Nội
- Chuyên ngành học: Khoa học Quản lý
- Từ khóa: Tự chủ đại học, chính sách tự chủ, giáo dục đại học công lập, quản lý kinh tế
2. Nội dung chính
Luận án của tác giả Nguyễn Thị Thủy tập trung nghiên cứu về chính sách tự chủ đại học đối với các cơ sở giáo dục đại học công lập ở Việt Nam. Tự chủ đại học được hiểu là sự thay đổi trong mối quan hệ giữa Nhà nước và các trường đại học, theo đó các trường có quyền tự chủ hơn trong hoạt động chuyên môn, tổ chức, tài chính và nhân sự. Luận án khẳng định rằng tự chủ đại học là yếu tố quan trọng để các cơ sở giáo dục đại học hoạt động hiệu quả, đáp ứng tốt hơn nhu cầu của người học và xã hội. Luận án cho thấy, dù đã có nhiều chính sách thúc đẩy tự chủ đại học được ban hành, nhưng vẫn còn những bất cập và chồng chéo giữa các văn bản pháp quy khác nhau gây khó khăn cho các trường trong quá trình thực hiện tự chủ.
Luận án đi sâu vào phân tích các khía cạnh của chính sách tự chủ đại học, bao gồm: chính sách tự chủ về bộ máy, chính sách tự chủ tài chính, chính sách tự chủ học thuật và chính sách tự chủ nhân sự. Tác giả đã rà soát các văn bản pháp quy liên quan, từ Luật Giáo dục 2005, Luật Giáo dục Đại học 2012, Luật sửa đổi 2018 (Luật 34), các nghị định, nghị quyết của Chính phủ và các thông tư hướng dẫn của Bộ Giáo dục và Đào tạo. Kết quả cho thấy có những mâu thuẫn, chồng chéo, chưa đồng bộ giữa các văn bản pháp luật; đồng thời việc thiếu thống nhất trong các quy định về nhân sự và cơ chế hoạt động giữa Đảng và Chính phủ, hay giữa các bộ ngành cũng là một rào cản lớn trong thực hiện tự chủ. Những bất cập này không chỉ gây khó khăn cho các trường mà còn cản trở sự phát triển của giáo dục đại học.
Luận án đánh giá thực trạng chính sách tự chủ đại học tại Việt Nam, chỉ ra những điểm khác biệt so với các quốc gia theo đuổi mô hình nhà nước quản lý giáo dục đại học như Đức, Pháp và Trung Quốc. Nghiên cứu đã sử dụng phương pháp điều tra, khảo sát đội ngũ giảng viên, cán bộ tại các trường đại học công lập khác nhau về mức độ tự chủ, qua đó đánh giá mức độ tác động của các phân hệ chính sách đến việc thực hiện tự chủ tại các trường. Luận án đã khảo sát 13 trường đại học công lập thuộc các khối cơ quan chủ quản khác nhau (Đại học Quốc gia, Bộ Giáo dục và Đào tạo, Bộ ngành khác, Ủy ban Nhân dân tỉnh). Nghiên cứu đã chỉ ra những điểm tương đồng, khác biệt về chính sách tự chủ đại học giữa Việt Nam và các quốc gia theo mô hình nhà nước quản lý, từ đó thấy được tính đặc thù của chính sách tự chủ đại học ở Việt Nam, cũng như nhận diện những bất cập trong nội hàm của từng chính sách hợp phần.
Dựa trên những phân tích và đánh giá, luận án đề xuất các quan điểm và giải pháp nhằm hoàn thiện chính sách tự chủ đại học ở Việt Nam đến năm 2025 và tầm nhìn 2035. Tác giả đưa ra khuyến nghị cụ thể đối với các bộ, ngành và cơ quan quản lý giáo dục đại học để giải quyết các bất cập hiện hành. Các giải pháp tập trung vào việc tạo sự đồng bộ giữa các văn bản pháp luật, tăng quyền tự chủ thực sự cho các trường đại học, nâng cao trách nhiệm giải trình, đồng thời cải thiện cơ chế tài chính và tuyển dụng nhân sự để thúc đẩy sự phát triển bền vững của hệ thống giáo dục đại học. Luận án nhấn mạnh việc hoàn thiện chính sách tự chủ đại học là yếu tố then chốt để nâng cao chất lượng giáo dục, đáp ứng nhu cầu phát triển của đất nước trong bối cảnh hội nhập quốc tế.