1. Thông tin Nghiên cứu khoa học
- Tên nghiên cứu (tiếng Anh): Can Green Finance, green technologies, and environmental policy stringency leverage sustainability in China: Evidence from Quantile-ARDL estimation.
- Tên nghiên cứu (tiếng Việt): Liệu Tài chính xanh, công nghệ xanh và chính sách môi trường nghiêm ngặt có thể thúc đẩy tính bền vững ở Trung Quốc: Bằng chứng từ ước lượng Quantile-ARDL.
- Tác giả: Sahar Afshan, Tanzeela Yaqoob, Muhammad Saeed Meo, Bushra Hamid
- Số trang file pdf: 18
- Năm: 2022
- Nơi xuất bản: Chưa rõ (bài báo tiền xuất bản trên Research Square)
- Chuyên ngành học: Kinh tế môi trường, Tài chính xanh, Chính sách công
- Từ khoá: Eco-innovation, Green Finance, Environmental Policy Stringency, Ecological Footprints, QARDL Approach
2. Nội dung chính
Nghiên cứu này tập trung vào việc phân tích vai trò của tài chính xanh, đổi mới sinh thái và chính sách môi trường nghiêm ngặt trong việc thúc đẩy tính bền vững ở Trung Quốc. Bài viết sử dụng phương pháp QARDL (Quantile Autoregressive Distributed Lag) với dữ liệu hàng năm từ năm 2000 đến 2017.
Bối cảnh của nghiên cứu là sự phát triển công nghiệp nhanh chóng ở Trung Quốc đã thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, nhưng đồng thời gây ra suy thoái môi trường do tiêu thụ quá mức tài nguyên và năng lượng độc hại (Zhang et al., 2022). Theo Mạng lưới Dấu chân Sinh thái, thế giới đã trở thành con nợ của tài nguyên kể từ năm 1971 (Miller and Mössner, 2020), dẫn đến suy thoái môi trường, nóng lên toàn cầu, biến đổi khí hậu và khan hiếm tài nguyên (Murshed, 2021). Để giải quyết vấn đề này, nghiên cứu tập trung vào ba yếu tố chính: tài chính xanh, đổi mới sinh thái và chính sách môi trường nghiêm ngặt. Tài chính xanh được coi là xương sống của quá trình chuyển đổi sang phát triển bền vững (Zeng et al., 2022a), bao gồm các hoạt động như ngân hàng xanh, quỹ xanh, dự án xanh và các chính sách tài chính xanh hướng tới giảm thiểu ô nhiễm, giảm phát thải carbon, sử dụng tài nguyên cân bằng và cải thiện hiệu quả năng lượng (Khan et al., 2021). Đổi mới sinh thái cũng được coi là một phương pháp hiệu quả để giảm gánh nặng môi trường (Afshan & Yaqoob, 2022), thông qua việc tạo ra các công nghệ và quy trình sản xuất thân thiện với môi trường (Geng et al. 2021). Cuối cùng, chính sách môi trường nghiêm ngặt được sử dụng để giám sát chất lượng sinh thái thông qua các biện pháp hạn chế tiêu thụ tài nguyên, phát thải khí độc hại, hóa chất và xử lý chất thải (Galeotti et al., 2020).
Nghiên cứu này sử dụng dấu chân sinh thái làm chỉ số đo lường suy thoái môi trường, vì nó toàn diện hơn so với việc chỉ sử dụng lượng khí thải carbon dioxide (Akadiri, et al., 2022). Dấu chân sinh thái phản ánh sáu khía cạnh của nhu cầu của con người đối với môi trường tự nhiên, bao gồm nhu cầu carbon, diện tích rừng, đất nông nghiệp, đồng cỏ, đất xây dựng và khu vực đánh bắt cá (Suki et al., 2020). Phương pháp QARDL được sử dụng để xác định các mối quan hệ quan trọng giữa các biến số ở các mức phân vị khác nhau, cho phép đánh giá tác động không đối xứng của tài chính xanh, đổi mới sinh thái và chính sách nghiêm ngặt đối với dấu chân sinh thái (Afshan et al., 2022).
Kết quả nghiên cứu cho thấy có mối quan hệ dị thể giữa các biến số được đề xuất. Cụ thể, ước lượng QARDL cho thấy có mối quan hệ nghịch giữa đổi mới sinh thái và dấu chân sinh thái. Tuy nhiên, mức độ của mối quan hệ này phụ thuộc vào phân vị. Nghiên cứu cũng phát hiện ra mối quan hệ nghịch và đáng kể không đối xứng giữa tài chính xanh và dấu chân sinh thái, với các phát hiện chỉ ra rằng mức tăng 1% trong tài chính xanh ở các phân vị thấp có thể làm giảm dấu chân sinh thái từ 1–4%. Tuy nhiên, mức tăng 1% trong tài chính xanh ở các phân vị cực cao dẫn đến giảm 7% dấu chân sinh thái. Ngoài ra, đối với chính sách môi trường nghiêm ngặt, nghiên cứu đã xác nhận rằng mức tăng 1% trong chính sách môi trường nghiêm ngặt ở các phân vị cao dẫn đến giảm 5–8% dấu chân sinh thái.
3. Kết luận
Nghiên cứu này kết luận rằng tài chính xanh, đổi mới sinh thái và chính sách môi trường nghiêm ngặt đóng vai trò quan trọng trong việc giảm dấu chân sinh thái ở Trung Quốc. Kết quả cho thấy tác động của các yếu tố này là không đối xứng và phụ thuộc vào phân vị, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sử dụng phương pháp QARDL để có được những hiểu biết sâu sắc hơn về mối quan hệ giữa các biến số. Dựa trên các phát hiện này, nghiên cứu đề xuất các chính sách khuyến khích đổi mới kỹ thuật, cải thiện hệ thống tài chính xanh và thực thi các quy định môi trường nghiêm ngặt hơn. Nghiên cứu cũng khuyến nghị các tổ chức Trung Quốc nên nỗ lực hơn nữa để áp dụng các biện pháp bền vững, qua đó giảm thiểu các tác động tiêu cực lên môi trường để đạt được sự phát triển bền vững lâu dài.